Bà Thục và ông Hữu đã nghe hết tất cả những gì cô nói con gái họ nói yêu chú ba của mình. Ông bà còn chứng kiến hai người hôn nhau, như một cơn sét đánh giữa trời lành, ông bà như bị tê cứng trơ mắt nhìn hai người thể hiện tình cảm.
Hoang đường! Chuyện này thực sự rất hoang đường!
Lâm Nam Hữu cố gắng áp chế cơn giận dữ xuống: " Hai người theo tôi vào trong! "
Ngay lập tức ông quay lưng đi vào nhà, mọi người cũng lật đật chạy theo sau.
Hai người bước vào nhà ông Hữu từ trong bếp cầm ra con dao phay.
Trên khuôn mặt trải đời bây giờ toàn sự giận dữ, mọi người thấy ông cầm dao ra đều hoảng hồn.
Bà Thục vội chạy tới can ngăn: " Ông muốn làm gì? Bình tĩnh chuyện gì cũng nên bình tĩnh để giải quyết! "
Bà cầm lấy cán dao nhẹ nhàng khuyên ngăn chồng, rồi rút dao ra khỏi tay chồng.
Bà đưa dao cho Trần Tư Hào mang xuống cất lại.
Lúc này Vân Đường mới biết sợ, cô không nghĩ thái độ của ba lại gắt như vậy, cô đứng trước người mà che chắn cho anh.
Cô sợ ba sẽ đánh chết anh mất.
" Lâm Vân Đường! Đi lên phòng! Ta chỉ nói một tiếng! "
Giọng ba cô lúc này rất đáng sợ, cô chưa bao giờ thấy ba dọa người như lúc này. Cô vô thức run rẩy, bà Thục nhìn cô thở dài nhẹ nhàng nói.
" Con đi lên phòng đi đừng để ba con tức giận thêm nữa! "
Hoàng Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-dong-xam-lan/3488605/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.