Thời gian thoáng cái đã đến chủ nhật.
Thời tiết vào chủ nhật rất tốt, bầu trời trong vắt, xanh đến mức không có một chút sương mù, tâm tình của Lục Tinh Gia cũng theo đó mà tốt hơn.
Sau bữa trưa, cậu bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Hạ Khê vừa rửa chén vừa hỏi: “Chiều hôm nay không phải là họp phụ huynh sao? Con còn muốn đến trường làm gì?”
“Dạ!” Đương lúc thu xếp đồ đạc, Lục Tinh Gia bỗng nhiên gật đầu.
Dù sao cậu cũng đã hẹn với Tần Mộ Đông, mỗi cuối tuần đều đến học bài cùng hắn.
Lại nói hôm nay cậu vẫn luôn cảm thấy có chút kỳ lạ, trong lòng luôn có một âm thanh gào thét, bảo cậu phải ở bên Tần Mộ Đông nhiều một chút.
Hạ Khê bất đắc dĩ cười cười, nhìn theo cậu đi ra ngoài.
Cũng không biết ở trường cậu đang cất giấu bảo vật gì, mỗi ngày đến trường đều không muốn trở về.
*
Lục Tinh Gia hì hục đạp xe tới trường, cửa phòng học đã mở rộng, người ở bên trong không nhiều.
Những ủy viên chính của lớp đang tụ tập bên cạnh bục giảng thảo luận về cách trang trí bảng đen, Tần Mộ Đông ngồi một mình trên ghế, lặng yên nhìn ra ngoài cửa sổ, sống lưng thẳng tắp, kéo ra một cái bóng thật dài trên mặt bàn phía sau, lộ ra chút lạnh lùng xen lẫn cô đơn.
“Chào buổi chiều!” Lục Tinh Gia nhảy nhót đến bên cạnh hắn ngồi xuống, nở một nụ cười xán lạn.
Tần Mộ Đông quay đầu, giây phút khi nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-dong-treu-choc/2182137/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.