Đường Tốn mua thuốc xong quay lại, Chu Hạ đang nhìn điện thoại chữ. Chờ khi anh đi qua, chỉ có thể liếc được mấy chữ "đã gửi" lóe lên trên màn hình. 
Anh mở hộp thuốc ra, "Gửi tin nhắn cho ai vậy?" 
"Một người bạn trên mạng." 
Chu Hạ cho rằng Đường Tốn sẽ hỏi thêm vài câu, ai ngờ anh chỉ gật đầu, không hề truy hỏi đến cùng. 
Cần bôi thuốc rồi. 
"Để tự em bôi." Chu Hạ kéo chăn vào. 
Đường Tốn cong miệng lắc đầu: "Em bôi không đều." 
Chu Hạ rất sợ Đường Tốn sẽ nói ra câu "Anh cũng không phải chưa từng thấy qua", bởi vì cô nghe thấy sẽ vô cùng xấu hổ. Mà dưới loại trường hợp này, từ chối thế nào cũng không thay đổi được kết quả. Kết quả là cô vẫn sẽ thỏa hiệp thôi. 
Thế là cô không dãy dụa nữa, đau khổ kéo chăn xuống bên chân, nhắm mắt lại, bộ dáng anh dũng hy sinh: "Tới đi!" 
Đường Tốn buồn cười, anh quỳ gối xuống giường, cởi cái quần Chu Hạ mới mặc vào không lâu ra, Chu Hạ khẽ nâng eo, làn da bên hông liền nổi một tầng da gà. 
Anh rút tay về, nghĩ thầm bản thân vừa mới từ bên ngoài trở về, tay vẫn còn lạnh như băng. 
"Chờ anh." 
Chu Hạ khẽ mở tay đang che mắt mình một chút, nào còn nhìn thấy bóng dáng Đường Tốn đâu nữa. 
"Đường..." 
Âm thanh của cô bị át đi bởi tiếng máy sấy tóc. 
Chu Hạ sờ bụng, nơi đó vẫn còn cảm nhận được nhiệt độ của Đường Tốn chạm vào, lạnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-chu-huu-duong/2868121/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.