Chu Hạ nhìn đồ ăn rồi mới nhìn Đường Tốn.
Đường Tốn nói: "Đây là bữa tối dưới ánh nến ta chuẩn bị cho em."
"Anh đang lấy lòng em ư?" Chu Hạ kiêu ngạo hất cằm lên hỏi.
Đường Tốn quỳ gối, cung kính nói: "Đúng vậy, phù thủy đại nhân."
"Phù thủy đại nhân?" Chu Hạ kinh ngạc nhìn anh, lúc này mới phát hiện anh mặc một bộ quần áo cung đình, tơ lụa màu trắng thêu những hoa văn màu vàng tinh xảo, dưới ánh nến càng thêm rực rỡ, trang phục rất quen mắt.
Chu Hạ bị ánh sáng làm đau mắt, cô cúi đầu, nhìn thấy mình khoác áo choàng đen, chân váy dưới áo choàng rất ngắn, gần như không che được bắp đùi.
Đây là chuyện gì?
Không để cô suy nghĩ nhiều, mu bàn tay nóng lên, Chu Hạ vô thức rút tay về liền bị Đường Tốn kéo lại.
Anh dùng vẻ mặt bị tổn thương hỏi cô: "Em không thích ta sao?"
Thích, thích! Chu Hạ nói ở trong lòng.
Nhưng trên miệng cô lại nói: "Xem biểu hiện của anh." Thái độ cao ngạo lạnh lùng như đang cảm thông cho sinh vật nhỏ bé.
Chu Hạ sợ Đường Tốn tức giận, chưa từng nghĩ sau khi anh nghe xong cười còn phóng đãng hơn cả ánh nến: "Đương nhiên, ta sẽ phục vụ phù thủy đại nhân thật tốt."
Lại nghe được "phù thủy đại nhân", Chu Hạ hình như hiểu ra cái gì, cô thăm dò mở miệng: "Anh là hoàng tử?"
"Đúng vậy, ta là hoàng tử chỉ thuộc về em."
Khuôn mặt tuấn tú phản chiếu trong đôi mắt của Chu Hạ, cô bị câu nói tự kỷ này làm cho tâm tư rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-chu-huu-duong/146348/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.