Vừa ra cửa nhà vệ sinh tiếng chuông điện thoại reo lên, đầu mấy bên kia vang lên giọng nói.
- '' Dương Di cô mau đến bệnh viện đi, Lưu Hiểu Hiểu xảy ra chuyện rồi ''
Đó là giọng của Trần Chí Phong, nghe xong Dương Di liền hối hả chạy ra khỏi nhà hàng.
Tạ Kiến Minh nhìn cô chạy vội như thế cũng đuổi theo gọi.
- '' Di Di em chạy đi đâu vậy....Di Di ''
Dương Di không quan tâm Tạ Kiến Minh đang ở đằng sau gọi mình mà chạy ra đón taxi đi mất.
Tạ Kiến Minh lấy xe đi theo sau dừng trước bệnh viện lớn, anh chạy theo cô đi vào trong bệnh viện trước phòng bệnh là ba của Lưu Hiểu Hiểu và Trần Chí Phong.
Nhìn thấy hai người họ Dương Di vội đi đến hỏi.
- '' Hiểu Hiểu sao vậy ''
Trần Chí Phong trầm mặt trả lời.
- '' Lúc tôi đến nhà gọi cô ấy đi bảo tàng khoa học thì Ba của Hiểu Hiểu lên phòng phát hiện cổ rạch cổ tay xung quanh toàn máu ''
Dương Di nghe xong khó lòng mà tin được rõ ràng hôm trước Hiểu Hiểu vẫn còn bình thường cơ mà? tinh thần rất tốt tại sao lại làm ra chuyện này?
Trong lòng khó chịu bức bối cô không muốn khóc thật sự không muốn vì rất ghét bị người khác nhìn thấy cô khóc nhưng nước mắt không kiềm chế được mà từ từ rơi xuống.
Đứng trước cửa phòng cấp cứu bên cạnh còn là ba của Hiểu Hiểu người mà luôn tin tưởng cô từ nhỏ đến lớn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-chac-khong/2613042/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.