Gọi một hồi thì Dương Di cũng ngưng lại vì biết rằng Lý Quân Hạo đang không ở cùng chỗ với mình.
Xung quanh tối tăm khiến bản thân sợ hãi nên liền lấy hai tay bịt mắt lại.
Cứ thế Hạ Dương Di ngồi trong đó đã hơn một ngày không ăn không uống không có ánh sáng xung quanh thì im lặng tâm lý của cô bắt đầu không ổn rồi.
- '' Meo~~meo ''
Tiếng mèo kêu làm cô giật mình mở mắt ra, tay sờ lung tung xung quanh theo hướng mèo kêu cuối cùng cũng chạm được vào con mèo.
- '' Mèo con à mày vào đây bằng đường nào vậy ''
Cái đầu nhỏ đầy lông mịn dụi dụi vào tay cô, bỗng dưng cánh cửa mở ra ánh sáng cũng bắt đầu hiện lên.
Trước mặt là một người đàn ông cao to đi vào nắm lấy con mèo quát.
- '' Con nhỏ không biết điều này mày ồn ào chết mất''
Dương Di chưa kịp phản ứng thì hắn đá vào chân cô một cái mạnh đau điếng.
- '' Chú thả tôi ra mau thả tôi ra đi ''
Hắn cầm con mèo rồi quay đầu đi, Dương Di nắm lấy thời cơ có ánh sáng nhìn xung quanh cũng định hình được đây là một căn phòng chút xíu, xung quanh không có gì.
May mà phát hiện được lỗ nhỏ kia lúc nãy chắc là mèo con chạy vào bằng lỗ đó.
Cánh cửa đóng lại....ánh sáng cũng tan biến đi.
- '' Thì ra luôn có người canh ở ngoài à ''
Cô mò mẫm theo hướng lúc nãy nhìn thấy...sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-chac-khong/2613040/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.