Trương Tiêu bị chú Cao tẩu cho một trận chạy khắp khu đến khi hoàng hôn tàn thì vừa đi cà nhắc về vừa mếu máo kể lể.
Dương Di cũng giải thích một hồi thì hai vợ chồng mới biết mình nhầm lẫn cúi đầu xin lỗi.
Cô quay đầu nhìn Trương Tiêu đang đứng nhìn cô cười ngốc, Dương Di dơ xấp giấy trên tay lên, trên tờ giấy đầu tiên viết [ Sao anh biết được tôi ở đây ]
Trương Tiêu đọc dòng chữ rồi liền trả lời.
- ‘’ Anh làm sao biết em ở đây, chỉ là vừa ra tù trùng ngày lễ tình nhân nên không biết làm gì định mua hoa tặng bà chủ cho thuê phòng thuyết phục bà ta cho ở lại 1 hôm thôi ‘’
Dương Di ‘’…’’
Cô lật tờ giấy qua, tờ giấy tiếp theo cũng hiện lên dòng chữ [Vừa ra tù tại sao đến Giang Nam mà không về nhà].
Trương Tiêu nhìn cô cười khổ.
- ‘’ Không phải nhà anh hai năm trước bị bán đi trả nợ rồi sao ‘’
Nghĩ lại quả thật là như thế, hai năm trước công ty Trương Thị bị phá sản đổ nợ những tài sản riêng đều bán đi trả nợ hết rồi, Vậy bây giờ Trương Tiêu là người vô gia cư à.
Cô cầm bút lật qua đến trang giấy trắng loay hoay viết một hồi rồi dơ lên [Thế giờ anh ở đâu?]
Trương Tiêu thãn nhiên đáp.
- ‘’ Không biết nữa trời tối rồi chắc phải …’’
Chưa kịp nói dứt lời từ đằng sau lưng của Dương Di phát ra tiếng nói của Dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-chac-khong/2613005/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.