Dương Di còn chưa kịp báo với ai một tiếng đã đến sân bay luôn vì chắc chắn bản thân biết nếu nói ra thì chẳng ai chịu cho cô đi hết nhưng mà cô thật sự rất muốn lấy lại cái vòng tay kia.
Cô mặc một chiếc áo croptop len tay dài màu xanh ngọc phối cùng chiếc quần rin đậm dài, tay kéo chiếc vali màu trắng bước vào sân bay.
Một tay kéo vali một tay cầm điện thoại nhắn tin cho Hạ Tử Hầu thông báo cô sẽ đi chơi xa với bạn khoảng 2 tháng.
Mắt mãi nhìn điện thoại nên không để ý phía trước liền đụng phải dáng người cao cao.
- ‘’ Nhắn cho ai mà chăm chú thế ‘’
Cô định cúi đầu xin lỗi lại thấy giọng nói quen thuộc kia, chính xác là giọng nói của Tạ Kiến Minh. Anh cười cười nhìn cô nói tiếp.
- ‘’ Đi sát vào không khéo lạc mất là không trả vòng tay đâu đấy ‘’
Dương Di nhìn anh cười nữa miệng vừa hậm hực trả lời.
- ‘’ Có phải con nít lên ba đâu mà lạc đường ‘’
Tạ Kiến Minh vươn tay cầm lấy chiếc vali cô đang cầm, vừa kéo đi vừa nói lớn.
- ‘’ Em nhỏ hơn anh 14 tuổi thì vẫn xem là con nít ‘’
Chẳng thèm màng đến tên điên kia nữa, cô đi theo sau lưng anh suốt đến lên sân bay.
Tạ Kiến Minh còn đem theo một trợ lý nam trông khá nhỏ tuổi dường như còn nhỏ tuổi hơn cả cô, lúc hai người họ giao tiếp với nhau biết được tên trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-chac-khong/2612993/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.