Ngoài đường tiếng mưa rơi rất to, cả 3 người trong xe ngồi im phanh phách không nói lời nào.
Có lẽ vì Tạ Kiến Minh và Hàn Lâm không hài lòng với kết quả bị từ chối thẳng thừng như vậy trong khi bản thân rất vô cùng hy vọng không ngờ hai vợ chồng kia lại nhất quyết từ chối.
Dương Di lái xe về đến căn nhà thuê, bản thân cô cũng cảm nhận được sự thất vọng tràn trề của hai người kia nhưng vốn chuyện này chả liên quan gì đến bản thân nên không màng can thiệp vào làm gì.
Ngày thứ hai đến nhà Chú Cao tiếp tục từ chối.
Ngày thứ ba đến, Tạ Kiến Minh và Hàn Lâm có vẻ cứng đầu hơn nên khuyên họ rất lâu làm cho cả hai vợ chồng cảm thấy phiền.
Ngày thứ tư vẫn đến nhưng không nhưng thường lệ mà việc đầu tiên Tạ Kiến Minh gọi lẩu ra trước, cả ba người ngồi ăn đến chợt tối mới khuyên hai vợ chồng suy nghĩ lại về việc hợp tác kia nhưng vẫn bị từ chối.
Ngày thứ năm vừa đến nơi thì liền thấy trên cửa tiệm treo một tấm bảng có dòng chữ to tướng.
- Hôm Nay Tiệm Không Mở Cửa -
Ngày nào cũng như vậy Dương Di có chút ngại nhưng hai tên kia vẫn bám theo năn nỉ dai như đỉa vậy, suốt một tuần hơn đều bị từ chối làm Hàn Lâm nản lòng tưởng chừng như chuyện hợp tác này không thể xảy ra được nữa rồi.
Đến buổi tối ngày thứ chín Tạ Kiến Minh đột nhiên vào phòng Dương Di tìm cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-chac-khong/2612985/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.