Trần Chí Phong, Lưu Hiểu Hiểu,Lý Quân Hạo,Phàm Tư, Chu Trí Cường và cả Trương Tiêu.
Mấy người này kéo nhau đến đánh lộn à? sao tập hợp đầy đủ vậy.
Dương Di kinh ngạc nhìn bốn nam 1 nữ kia đang đứng đối diện bên đường cách chỗ cô khoảng 3 mét thôi.
- '' Sao mọi người lại đến đây ''
Vừa dứt lời xong một chiếc xe hơi màu xanh tím chạy đến tạo thành một thứ che mất tầm nhìn qua đối phương.
Chiếc xe đắt đỏ này là xe bảng giới hạn có tiền chưa chắc mua được.
Mọi người ''.....''
Nhìn qua chiếc xe màu mè kia là biết chủ của nó là ai.
Lý Vy Khiết bước xuống xe, dáng người bước ra cửa xe trông sang trọng như tiểu thư giới thượng lưu vậy.
Cô đeo kính râm, tóc xoã dài đến gần eo vừa xoắn vừa mướt, trên người khóc lên bộ váy dây có màu i chang chiếc xe kia...
Tạ Kiến Minh với Hàn Lâm nhìn cô với vẻ mặt như vừa thấy được vật thể lạ mà ngao ngán chỉ biết màng xuất hiện đầy làm màu kia mà cảm nhận ra được một câu.
Làm màu hết chỗ nói!!
Lý Vy Khiết làm màu xong thì đi đến chỗ ba người đang đứng, tháo kính râm ra.
- '' Cuối cùng cũng tìm được anh rồi ''
Tạ Kiến Minh vẫn chình ình nét mặt chê bai bất lực nhìn đứa em gái trước mặt mình, anh chưa kịp nói lời nào thì Lý Vy Khiết nhanh chóng tiếp tục nói.
- '' Khoan hãy nói! anh cho em mượn thằng nhóc trợ lý của anh một chút ''
Vừa dứt xong câu nói mới tuôn ra từ miệng cô liền nhào qua kẹo cổ Hàn Lâm vừa gặng hỏi.
- '' Thằng nhóc thối, lúc cậu qua chỗ tôi ăn lẩu mừng có phải làm gãy gót đôi giày của bà đây đúng không? ''
- '' Ha~ Khỏi cần chối chắc chắn là cậu làm rồi, qua ăn ké còn làm hỏng giầy có phải muốn chết không hả ''
Tình hình này có vẻ như Lý Vy Khiết và đám người Trần Chí Phong không đi cùng nhau mà chỉ là trùng hợp hôm nay cùng đến Giang Nam kiếm Tạ Kiến Minh và Dương Di.
Lúc này đám bên đường mới hoàn hồn đi qua đến chỗ Dương Di.
Cô nhìn mọi người vẫn khó hiểu lại ngạc nhiên tiếp tục hỏi câu lúc nãy.
- '' Mọi người đến đây làm gì vậy ''
Chu Trí Cường liền nhào đến nhanh tay khoác lên vai kéo Dương Di lại gần mình vừa dõng dạc nói.
- '' Không phải bây giờ là kì nghỉ à, bọn tớ đến đây chơi với cậu, xem ông đây có tốt không ''
Cậu nhìn Dương Di cảm thấy hình như có gì đó kì kì liền ngó nghiêng trên dưới cuối cùng lại áp sát hai bàn tay lên mặt cô nheo mày hỏi.
- '' Ể nhóc con có phải cậu gầy đi không, ông chú họ Tạ không cho cậu ăn cơm à ''
Tạ Kiến Minh ''.....''
Trương Tiêu ''....''
Bao nhiêu năm như vậy mà thằng nhóc Chu Trí Cường này vẫn là lý do cao điểm khiến Tạ Kiến Minh dễ ghen, dễ nổi cáu nhất.
Cô lúc trước chắc chắn sẽ phối hợp mà đùa cùng Chu Trí Cường nhưng hôm nay tự nhiên lại cảm nhận được có cái gì đấy áp lực sát bên nên liền kéo hai bàn tay cậu xuống.
- '' Là do cậu mập lên chứ không phải bà đây gầy đi đâu nhé ''
Dương Di đưa mắt nhìn Lưu Hiểu Hiểu, nãy giờ Lưu Hiểu Hiểu vẫn đang nhìn cô.
Lâu rồi nhỉ, lúc vừa rồi khi cô về Bắt Kinh cũng chẳng có thời gian nói chuyện với cô bạn thân.
Thời gian trôi qua lâu như thế mà Lưu Hiểu Hiểu vẫn vậy, vẫn là cái nét hoạt bát lanh lợi như xưa.
Chỉ là...khoảng cách giữa tình bạn này đã kéo dài ra xa từng chút từng chút từ khi Lưu Hiểu Hiểu vui vẻ hớn hở thông báo với cô rằng đang hẹn hò chính thức với Trần Chí Phong.
Dương Di phì cười đưa tay lên về phía Lưu Hiểu Hiểu nhìn cô bạn thân trước mặt, ánh mắt cũng dịu dàng đi mấy phần.
- '' Ngoài đây nắng lắm, tớ dẫn cậu đi ăn nướng với uống sữa dưa lưới ''
Đi ăn nướng vừa uống sữa dưa lưới....
Chỉ có câu nói này thôi, chính bản thân cả hai người tự nhiên cảm nhận được hình như tình bạn thân thiết lúc trước được kéo lại gần.
Lý Quân Hạo đứng gần liền tiếp lời của Dương Di.
- '' Gì vậy? phần của mình đâu ''
Lưu Hiểu Hiểu bắt lấy bàn tay Dương Di rồi đưa tay còn lại khoác tay của Lý Quân Hạo kéo đi về phía trước vừa nói lớn.
- '' Nào chúng ta đi ăn đồ nướng vừa uống sữa dưa lưới ''
Bóng lưng ba người khoác tay nhau chạy đi i hệt nhưng ba người bạn lúc xưa cùng nhau lớn lên hằng ngày đều đi kè kè bên nhau.
Từ năm 5 tuổi đến khi 17 tuổi mỗi lần cùng nhau đi ăn đồ nướng sẽ hô lên thật to một câu.
Ăn đồ nướng phải uống cùng sữa vị dưa lưới!!!
Ăn đồ nướng phải uống cùng sữa vị dưa lưới!!!
năm nay sắp đến 21 tuổi rồi, từ khi cả ba người đến tuổi 18 mọi chuyện rắc rối xảy ra. Câu khẩu hiệu kia cũng chưa từng xuất hiện lại cho đến tận bây giờ.
Ba người, Một tình bạn!
Trần Chí Phong và Phàm Tư bất lực chạy theo người yêu của mình, chỉ có Chu Trí Cường ế bền vững cũng chạy theo sau.
Tạ Kiến Minh bị Hàn Lâm và Lý Vy Khiết kéo đi vào ngược lại trong tiệm lẩu dì Cao ăn.
Đơn giản chỉ vì tiệm lẩu trước mặt, không cần đi cho xa chỉ cần quay đầu bước vào là có thức ăn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]