Sáng hôm sau.
Không biết Hàn Lâm dậy từ lúc nào mà đã lấy lại ý thức tự bò về phòng mình ngủ, có lẽ vì hôm qua uống rượu nhiều nên ai cũng dậy trễ.
Đến 9 giờ sáng Tạ Kiến Minh mới lờ mờ mở mắt dậy, bên cạnh vẫn còn Dương Di nằm sát anh.
Giây phút này thật sự mới cảm nhận được mùi hối hận, tí nữa biết phải đối mặt với cô như thế nào đây.
Anh loay hoay xuống giường nhẹ nhàng lượn áo quần từ dưới sàng lên thay xong một mạch chạy ra ngoài.
Đến 9:35 Hàn Lâm cũng loạn choạng đi ra liền thấy Tạ Kiến Minh ngồi ôm đầu trước cửa phòng mình làm cậu giật mình nhảy thót lên.
- '' A…anh anh làm gì ở trước phòng em vậy ''
Cậu thở phào một hơi rồi nói tiếp.
- '' Sắp doạ chết em rồi, chờ em đi rửa mặt xong rồi đi đến phòng thí nghiệm ''
Hàn Lâm rửa mặt xong liền cùng đi đến phòng thí nghiệm cùng Tạ Kiến Minh.
Thường ngày chờ đầy đủ ba người rồi mới cùng nhau đi, hôm nay không chờ Dương Di dậy mà xuất phát luôn nên Hàn Lâm khá thắc mắc hỏi.
Tạ Kiến Minh thì nói qua loa vì cô uống nhiều nên cần nghỉ ngơi nhiều hơn.
Nếu cho Dương Di đi cùng có khi đi về chỉ còn lại cô và Hàn Lâm thôi mất.
...
11:00 Dương Di mới ngủ dậy, Cơn nhức đầu liền kéo đến như có ai lấy búa gõ vào liền tục vậy.
Đưa mắt nhìn xuống sàn nhà trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-chac-khong/2612976/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.