Lý Vy Khiết cùng Hàn Lâm về nhà tay cầm túi nhỏ túi lớn sắp xếp đồ vừa mua vào trong tủ lạnh. Từ khi ở cửa hàng tiện lợi về cô cứ thất thần đầu óc trên mây.
Tạ Kiến Minh vừa tắm xong đi ra ngoài một tay còn cầm khăn lau tóc nhìn con em gái sắp xếp nước ngọt chai nào chai nấy không theo hàng thẳng lối mà lộn xộn lên hết.
Anh đi đến gần tiện chân vươn lên đẩy đẩy vào chân cô cất giọng.
- '' Nè em sắp xếp cho đoàng hoàng tử tế vào xem nào ''
Lý Vy Khiết bị cái đẩy chân của Tạ Kiến Minh liền bừng tỉnh nhìn vào tủ lạnh lộn xộn lên hết mới vỡ lẽ vội lấy ra hết rồi từ từ sắp xếp lại.
Theo trực giác của cô thì người đụng cô vừa rồi ở trước cửa hàng tiện lợi rất giống với Tịnh Y Tâm.
Nếu là cô ta thật thì tại sao lại ở Giang Nam, có phải trùng hợp quá không? Với cả nếu ả ta vừa ra tù mà lại không tìm đến Tạ Kiến Minh mà lại ở Giang Nam thì chỉ có thể là...
Tịnh Y Tâm tìm Hạ Dương Di!?
Nếu như thế thật thì không lẽ ả ta định làm gì Hạ Dương Di à? vậy thì quá nguy hiểm rồi.
Cô sắp xếp xong hết nước ngọt vào tủ lạnh đã không thấy Tạ Kiến Minh đứng đó nữa mà qua sát bên ngồi ăn bữa tối vừa nghịch điện thoại rồi.
Lý Vy Khiết đi đến kéo ghế ra ngồi đối diện Tạ Kiến Minh khẽ giọng ấp úng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-chac-khong/2612967/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.