23.
Ngày đêm hành quân, chỉ sau bảy ngày đã đến Phụng Tiên.
Quân nội thành đã sức tàn lực kiệt, họ nhìn thấy chúng ta thì vô cùng phấn khởi.
Ta nhìn Chu Tẫn và Định Bắc Vương trước mắt, không nhịn được mà cười nhạo thành tiếng.
Thù g i ế t cha không đội trời chung, hận không thể băm chúng thành trăm mảnh.
Ta nâng tay, còn chưa kịp hạ lệnh xuất binh thì Chu Tẫn đã tiến lên đứng giữa hai quân, giọng khàn khàn: "Ta không biết".
Ta rút kiếm nhìn về phía hắn: "Thì sao? Tội mưu nghịch phải tru di cửu tộc".
"Nàng biết ta không có ý đó".
Nhiều ngày không gặp, Chu Tẫn đã gầy đi rất nhều, đôi mắt xanh đen, sự u ám bao trùm cả cơ thể.
Định Bắc Vương dã tâm bừng bừng, Chu Tẫn ắt trung thành và tận tâm.
Hắn luôn kính yêu phụ vương mình, giữa chữ trung và chữ hiếu chỉ có thể chọn một.
Còn về ta và hắn?
Mối quan hệ này sớm đã tan thành mây khói rồi, "ánh sáng" kia chỉ là một âm mưu, không xứng để ta trân trọng.
Ta nén bi thương, không do dự vung roi ngựa, dẫn theo thiên quân vạn mã đánh tới.
Thật bất ngờ, Chu Tẫn không hề chống cự, hắn buông kiếm xuống.
Định Bắc Vương cầm kiếm lao về phía ta một cách giận dữ, Chu Tẫn cũng không ngần ngại mà lao đến chắn trước ta. Ánh mắt hắn cứ nhìn chằm chằm vào ta, ẩn chứa muôn vàn cảm xúc nhưng ta chưa bao giờ hiểu được chúng.
Định Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ca/2882070/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.