Ngày hôm sau mọi người dọn hành lí để trở về. Vốn là sẽ về từ sáng nhưng đêm qua đột nhiên tuyết rơi cho nên phải đợi đến chiều tuyết tan dần mới có thể về.
“ Lại phải trở về vùi đầu vào công việc rồi a”
“Nhà chị giàu như vậy sao chị còn tự kiếm thêm việc làm gì?”
“Đam mê”
Suy nghĩ của người giàu đúng là khó hiểu.
“Trạch Dương, số sản phẩm anh đặt bên em đã xong cả rồi, ngày mai sẽ cho người đem đến bên anh”
“A... được”
Sau khi đã về đến Hàn gia, Bắc Trạch Dương nói công ty còn có nhiều việc phải xử lý sau 2 ngày đi chơi nên sẽ không vào nhà mà để cô trước cổng. Về phần Tiểu Hạ anh sẽ đưa cô về tận nơi nói cô không cần lo.
“ Con về rồi”
“ ahaha, con đúng là hài hước quá đi. Ý, Ngọc Khuê về rồi sao con”
Cô vừa bước vào nhà liền nghe thấy tiếng cười vô tư của mẹ, đứng từ ngoài cửa nhìn thoáng hình như là chị dâu
“Chị dâu đến chơi sao mẹ?”
“Ngọc Khuê về rồi sao, đi có vui không? Vào nhanh không ở ngoài rất lạnh”
“Không chỉ có chị dâu con mà còn có Tuyết Lệ nữa”
Bước chân cô chững lại, lại là cô ta. 3 năm qua cô ta vẫn luôn bám theo Hàn Dạ An không buông, cố chấp đẻ có được anh con thường xuyên đến nhà chơi nữa.
Bên ngoài thì ngây thơ trong sáng lắm nhưng ai biết được chỉ cần có người phụ nữ nào đến gần anh cô ta liền cảnh cáo ra mặt. Ỷ mình có quyền.
“ Chào chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-anh-la-cam-thu-sao/156630/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.