“ Bảo bối, đã lâu không gặp”
Sao anh có thể không một chút xấu hổ mà gọi cô như vậy. Bây giờ thân phận của chúng ta là ‘ chú - cháu’ đó. Nghĩ lại khiến cô không khỏi run rẩy.
“ Chú út muốn dùng nhà vệ sinh sao? Vậy chú vào đi”
Cô cố tình đánh trống lảng chuyển qua chuyện khác muốn nhanh chóng bước đi nhưng chân cứng tại chỗ rồi không nhấc nổi.
“ Em không nhớ tôi sao?”
Nhớ? Cô nhớ anh chứ, nhớ đến phát điên là đằng khác, cô con có ý nghĩ về nước sẽ tìm thông tin của anh, ai ngờ… chỉ quen nhau hơn 1 tuần mà sao lại thành cái thứ tình cảm này?
“ Chú út đừng nhắc lại chuyện tháng trước nữa. Nhỡ mọi người nghe được sẽ không tốt” cô trầm xuống u ám nặng nề nói ra lời đó.
“ Có gì mà không tốt?”
“ Hàn Dạ An! Chúng ta bây giờ là quan hệ chú - cháu đó! Anh còn không hiểu chúng ta đây là loạn luân sao?”
Cô đột nhiên hơi lớn giọng nhìn thẳng mào đôi mắt đen sau thẳm không đáy đó. Lập tức cúi mặt xuống, suýt nữa thì nước mắt rơi ra rồi.
“ Em cũng biết chúng ta không hề có quan hệ máu mủ. Không có quan hệ máu mủ thì làm sao mà loạn luân được cơ chứ?”
“ Sao anh có thể nói như thế chứ? Lỡ mọi người biết được thì cả tôi và anh đều không có kết cục tốt đẹp, anh không hiểu sao? Aaaaa…”
Anh đẩy cô vào trong phòng vệ sinh khóa trái cửa. Cả người cô đều bị anh ép sát vào tường gạch lạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-anh-la-cam-thu-sao/156612/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.