Đúng là thời tiết mùa hè, ánh mặt trời tương đối loá mắt, trên mặt hồ sóng nước lóng lánh.
Thỉnh thoảng có một trận bọt sóng bắn tung tóe, đó là tư thế bơi chó của Cố Nhạc Nhiên.
Lục Trạch Vũ ngôn truyền thân không giáo*, ở gần thành hồ quan sát, nói cho cô động tác của những kiểu bơi khác nhau.
(*nghĩa là dùng lời nói truyền dạy)
Cố Nhạc Nhiên ướt dầm dề, trên mặt bọt nước trượt xuống dưới không ngừng,mái tóc cũng lộn xộn dính bết vào hai má, khuôn mặt trong sáng càng thêm nét quyến rũ, khác hẳn ngày thường.
Anh lấy lại bình tĩnh, đứng dậy rời đi, chỉ dặn dò một câu "Đừng bơi ra vùng nước sâu đó", rồi đi mất.
Cô bơi một mình không có tí hứng thú.
Chỉ chốc lát, sau tìm hiểu được bơi tự do với bơi ếch động tác cũng tương tự nhau, kế tiếp liền muốn thử sức với kiểu bơi ngửa, vì thế đã ngửa mặt lên, phần eo dùng sức, một bên sờ soạng đạp đạp vài cái, nhưng trên thực tế vì không nhìn thấy phương hướng nên "đinh" một tiếng đầu cô đụng mạnh vào thành hồ bơi.
Đau quá đi mất.
Theo bản năng Cố Nhạc Nhiên muốn đứng dậy nhưng chân không cách nào chạm đến đáy hồ, cơ thể cứ chìm dần xuống, lúc đó cô mới biết mình đã thực sự bơi đến khu vực nước sâu.
Một cái miệng đã sớm ngộp nước, tất cả tư thế bơi vừa học lại không kịp sử dụng, mực nước liền nhanh chóng bao phủ đỉnh đầu.
Nín thở, cô luống cuống tay chân dùng sức đẩy nước để giúp mình nổi lên, đáng tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-anh-cung-co-mot-chut-dang-yeu/214611/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.