Ngày hôm sau là chủ nhật.
Cố Nhạc Nhiên đề nghị lái xe ra ngoài đi dạo, anh cũng không có phản đối.
Bình thường những người mới tập đều rất thấp thỏm lo lắng, nhưng cô thì ngược lại. Vừa nói chuyện, vừa lái xe, kỹ năng lái xe vô cùng thành thạo.
Lái xe một hồi lâu, đến nơi có cảnh sắc không tồi, liền ngừng lại.
Cô cảm khái: "Nếu có thể được ngủ ở một nơi đẹp như thế thì tốt quá."
"Cháu có thể hạ lưng ghế xuống."
"Thật sao? Cháu không biết."
Lục Trạch Vũ nhấn nút điều chỉnh lưng ghế của chính mình, "Chính là như vậy."
Không ngờ, cả người cô đột ngột nghiêng sang một bên, anh không kịp né tránh,liền bị cô trấn áp ngã xuống ghế.
Ánh mắt tham lam dừng trên khuôn mặt anh, thật lâu sau, mới chuyển hướng sang nút điều chỉnh, "Chỗ này có ba cái, là cái nào mới đúng?"
Lục Trạch Vũ ngồi dậy, đẩy tay cô ra, "Hỏi thì hỏi, làm gì đột nhiên ngã người xuống vậy, làm việc không cần hấp tấp bộp chộp như vậy."
Bị anh đẩy sang một bên, cô vẫn cười cợt nhả, "Biết rồi."
Tới buổi tối, Cố Nhạc Nhiên muốn nghe anh hát, dù chỉ là một bài cũng được.
Lục Trạch Vũ thập phần ghét bỏ, "Mỗi ngày đều hát, nghệ sĩ đường phố à."
Nói rồi từ tủ TV lấy ra một bộ XBOX, bắt đầu đuổi người đi, "Nếu cháu nhàn rỗi, có thể chơi cái này một mình."
Cô liếc nhìn mấy cái hộp trò chơi đen sì, "Chơi như thế nào, mấy thứ này đều là lần đầu tiên cháu nhìn thấy."
"Không phải cháu rất thông minh sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-anh-cung-co-mot-chut-dang-yeu/1176551/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.