Editor: Nguyệt
Ed chậc lưỡi: “Chẳng lẽ phải luyện tới trình độ như phó quan Chung mới xem như đạt yêu cầu? Nếu vậy chắc tôi phải cố một năm nữa. Cậu có biết không, thể thuật của phó quan Chung đạt cấp 15 rồi đấy, quá mạnh. Lần trước tôi còn thấy một mình anh ấy chấp năm tên.”
“Cấp 15 đã là gì, thể thuật của ngài Ariel có khi lên 18 rồi.”
“Ngài Ariel thì nằm ngoài phạm trù con người rồi …” Ed lẩm bẩm. Nếu Chung Thịnh khiến người ta ngưỡng mộ noi theo, thì Ariel gần như khiến người ta tuyệt vọng.
Chung Thịnh có thể một mình đấu với năm binh sĩ bình thường, đến khi đối mặt với Ariel lại chỉ cầm cự được năm phút. Quả là sự thật khó mà chấp nhận được.
Hay là phó quan Chung nhường ngài Ariel?
Chung Thịnh mà biết chắc chắn sẽ hô to oan uổng. Anh đâu có rỗi hơi đến độ đấu tập cùng Ariel. Đằng sau mỗi lần luyện tập như thế là những yêu cầu khiến người ta vô cùng xấu hổ. Nếu được, Chung Thịnh rất muốn đánh bại Ariel, chỉ tiếc từ trước đến giờ anh chưa thắng được lần nào.
Từ Nham vươn vai, đứng dậy vỗ quần phủi bụi: “Tôi đoán chắc vài ngày nữa sẽ có hành động. Ngài Ariel không để chúng ta nghỉ ngơi không thế này đâu.”
“Ừ, nói có lý.” Ed bật người dậy, đột nhiên tấn công Từ Nham: “Biết đâu ngày mai lại được ra ngoài.”
“Ê ê, đánh lén thế à!” Từ Nham kêu la, lộn nhào tại chỗ tránh đòn.
Ed cười khẽ: “Đây chính là điều mà phó quan Chung đã dạy chúng ta, cảnh giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305787/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.