Editor: Nguyệt
Huấn luyện khắc nghiệt thì còn chịu được, chứ bị cấm túc bởi những lý do không hiểu ra làm sao như thế khiến các binh sĩ không sao chấp nhận được. Vì việc này mà rất nhiều người tỏ ra bất mãn với Ariel, sự bất bình tích tụ càng ngày càng nhiều.
Ariel nhìn thấy hết, nhưng không tỏ thái độ gì. Cả căn cứ bị bao trùm trong bầu không khí cực kỳ căng thẳng.
Điềm báo cho cơn giông dữ.
Cuttino đi sau Chung Thịnh, nhìn hai người phía trước rõ ràng đã nhìn ra sự gay gắt ẩn đằng sau biểu hiện bình lặng, vậy mà không có phản ứng gì. Gã càng lúc càng thấy khó hiểu.
Rút cuộc là … viên chỉ huy mới đến này định làm gì?
Bỗng dưng!
Tiếng còi báo động vang khắp căn cứ. Các binh sĩ còn đang ngủ say sưa chợt giật mình tỉnh dậy. Cơ thể mệt mỏi khiến họ nhất thời chưa kịp phản ứng.
“Có địch tập kích!”
Tiếng hô chẳng biết truyền từ đâu khiến các binh sĩ lập tức tỉnh hẳn, dùng tốc độ nhanh nhất mặc quân phục gọn gàng, dùng thời gian chưa đến ba mươi giây để vọt tới sân huấn luyện tập trung.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Từng cột sáng trắng chói mắt phóng ra từ miệng pháo phòng ngự. Hàng đàn chiến sĩ cải tạo gene ập từ đằng xa đến như thủy triều khiến các binh sĩ trợn mắt há hốc mồm.
“Đệt, bọn này điên rồi à?” Một binh sĩ mới mặc áo được một nửa, tay còn đặt trên cúc áo, vẻ mặt vô cùng phấn khích.
“Cái ĐM, bọn chúng dám trực tiếp tấn công căn cứ?” Một binh sĩ tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305784/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.