Editor: Nguyệt
“Họ chỉ đồng hành với chúng ta cùng lắm nửa tháng, sau khi ra tiền tuyến sẽ tách ra. Nếu họ là cấp dưới của anh, thì anh sẽ tốn công một chút để dạy dỗ họ. Nhưng đằng này lại chỉ là người qua đường, cho nên cứ giao việc dạy bảo cho cấp trên tương lai của họ đi. Anh chỉ cần trong thời gian nửa tháng này họ không gây phiền phức cho chúng ta là được, còn lại thì mặc kệ.”
So với tình hình hơi căng thẳng bên Ariel, thì bên phía nhóm Hạng Phi với Lâm Phỉ Nhi lại được hoan nghênh nhiệt liệt hơn nhiều.
Hầu hết các tiểu đội đều do lính nhập ngũ đã lâu làm tiểu đội trưởng. Trong tình huống đó, họ sẽ rất vui vẻ chào đón học sinh ưu tú của trường Đệ Nhất hơn học sinh các trường khác.
Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng có mấy tên có mắt như mù muốn khiêu chiến uy nghiêm của tiểu đội trưởng. Nhưng hiển nhiên là, dù tân binh hay lính cũ, đã có tư cách giữ chức tiểu đội trưởng thì đều là hạng khó xơi. Sau vài lần “giao lưu”, ai không phục hay gây chuyện đều bị xử lý hết.
Trên con tàu chiến này, tiểu đội của Ariel chẳng có gì nổi bật. Một phần vì Ariel không muốn phô trường, một phần là vì cuộc nói chuyện ngày hôm đó thành công trấn áp các đội viên còn lại.
Sau vài ngày, học sinh từ nhiều trường quân đội khác đều đến tụ họp. Xung đột giữa lính mới và lính cũ ngày càng gay gắt. Không biết vì lý do gì, có những lần xung đột đến đổ máu, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305760/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.