Editor: Nguyệt
Từ Vệ Quốc nhớ lại tình cảnh khi vào hang động, lắc đầu tỏ ý không phát hiện dấu vết mai phục nào.
“Sao chúng lại không canh ngoài cửa động?” Cocal thấy khó hiểu.
Ariel đột nhiên nói: “Có lẽ không phải không có người canh, mà là kẻ đó bị tấn công.”
Cocal lập tức hiểu ra. Đúng vậy, trong hang động này còn có một loài thực vật rất đáng sợ, không chừng kẻ canh giữ ngoài cửa đã bị nó giải quyết luôn rồi.
Nghĩ cũng thấy đúng, loài cây đó đấu với hơn mười chiếc cơ giáp mà vẫn có thể nhẹ nhàng thoát ra, thậm chí cuốn theo một chiếc cơ giáp, thì xử lý hai cơ giáp canh giữ ngoài cửa có gì khó đâu.
Ariel để ý tới nhựa đỏ bôi trên cơ giáp Chung Thịnh đã bắt đầu đổi màu, thúc giục: “Nhanh lên, đừng lãng phí thời gian.”
Nhóm Zaccai lập tức khởi động cơ giáp, theo sau Ariel, đi về phía cửa động.
Chưa đi được bao xa thì Ariel đột nhiên dừng lại.
“Sao vậy? Có chuyện gì à?” Zaccai cảnh giác hỏi.
Ariel hỏi: “Anh lấy được thứ cần tìm chưa?”
Zaccai sầm mặt, buồn bã lắc đầu. Bọn họ vừa tới tinh cầu này không lâu thì bị đánh lén, sau đó bị truy đuổi vào tận trong này, nào có cơ hội đi tìm thuốc giải.
Ariel nhíu mày. Đời trước, hắn từng đọc được trong báo cáo, khi ấy đoàn người của chim khổng tước gần như bị tiêu diệt hoàn toàn, hắn thì thương nặng, nhưng vẫn thành công mang về thuốc giải độc chạy tới điểm tập hợp.
Nhưng lần này, có bọn họ giúp đỡ, tiểu đội hộ vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305741/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.