Editor: Nguyệt
Huống chi, tên Zaccai kia chắc đã ở trong động đá rồi, không biết bây giờ thế nào nữa.
“Đi thôi, mọi người chuẩn bị trước tinh thần, phải cẩn thận hơn đấy.” Từ Vệ Quốc trầm giọng nói.
Ariel và Chung Thịnh gật đầu, đi sát sau hắn.
Trong lúc nhóm Từ Vệ Quốc thăm dò trong động đá vôi, tìm kiếm tung tích của Zaccai, thì ở một nơi khác trong động, Zaccai cùng vài tên hộ vệ đang nghỉ ngơi.
“Điện hạ ăn một chút gì đi.” Một cô gái mặt mũi xinh đẹp cầm bình dinh dưỡng đi tới.
“Ừ.” Zaccai đáp một tiếng, nhận lấy bình dinh dưỡng nốc thẳng vào miệng. Lúc này hắn đã không còn dáng vẻ bảnh bao như khi mới tới trường Đệ Nhất, bộ quân phục vốn chói lòa nay bám đầy tro bụi, trông thật ảm đạm.
“Cocal thế nào rồi?”
Cô gái ngồi xổm bên Zaccai, khe khẽ nói: “Tay trái bị thương rất nặng, nếu không cứu chữa kịp thời, e là …”
Zaccai siết chặt bình dinh dưỡng trong tay, sau đó buông lỏng: “Là ta làm phiền các ngươi.”
Cô gái nghe vậy ngẩng phắt đầu lên, quỳ một gối trước mặt Zaccai: “Xin điện hạ đừng nói thế. Bảo vệ ngài là trách nhiệm của chúng tôi.”
Zaccai nhếch môi nở một nụ cười đắng chát. Biết trước thuốc giải rất khó tìm, nhưng hắn không ngờ hành động lần này ngay từ đầu đã lộ rõ trong mắt kẻ khác.
Nhìn bốn hộ vệ bị thương bên cạnh, Zaccai bỗng buồn rầu. Mười hai hộ vệ hoàng gia đích thân hắn đề cử, nay chỉ còn lại bốn người. Nhớ đến Myrdal phản bội mình, Zaccai lại không kìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305739/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.