Editor: Nguyệt
Quan sát chừng một tiếng, Vu Phàm không nhịn được giật giật khóe miệng.
Rõ ràng hai người có quân hàm ngang nhau, vậy mà tất cả mọi việc đều do cái cậu tên Chung Thịnh làm, còn Ariel cứ như chỉ phụ trách trưng ra đó cho đẹp, ngồi hưởng thụ là được.
Khụ khụ … Được rồi, hắn biết hai người phía đối diện là một cặp chồng chồng, nhưng Chung Thịnh cưng chiều bạn đời của mình quá, đẹp thì đẹp thật đấy, cơ mà cứ chiều người ta mãi như thế, không sợ bị đè đầu cưỡi cổ à?
Chung Thịnh đang rót trà cho Ariel như cảm nhận được gì đó, ngẩng đầu lên, vừa hay đối diện với vẻ mặt tiếc hận bất bình của Vu Phàm. Chung Thịnh hơi ngẩn ra, nhíu mày khó hiệu, sau đó thấy Vu Phàm đã xấu hổ dời mắt đi.
Chẳng hiểu ra làm sao liếc nhìn Vu Phàm một cái, Chung Thịnh không ngờ rằng anh ta đang thầm thở dài thương tiếc cho tương lai sau này của anh.
Cuộc sống trên phi thuyền rất nhàm chán. Dọc đường có dừng lại ở một tinh cầu buôn bán, nhưng cả Chung Thịnh, Ariel lẫn Từ Vệ Quốc đều không có ý định đi dạo phố.
Chiếc phi thuyền này chở binh lính đến các tinh cầu khá xa xôi, cho nên chỉ có ngày thứ ba dừng ở tinh cầu buôn bán một lúc, rồi không nán lại chỗ nào nữa.
Cách giết thời gian của Ariel với Chung Thịnh theo quan điểm của Từ Vệ Quốc là cực kỳ nhàm chán. Thanh niên trẻ tuổi, còn trẻ hơn cả gã, thế mà sáng mở mắt ra đã đi tập, đến tận tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305725/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.