Editor: Nguyệt
“Nhận? Nhận cái gì? Trong tình huống này mà bọn cướp còn định nói gì với chúng ta sao?” Cậu ấm mặt biến sắc. Nhìn tình hình bây giờ là biết họ không còn cơ hội đánh thắng rồi. Vừa rồi lúc kết nối thông tin với phi thuyền họ đã biết cả phi thuyền đã bị bọn cướp khống chế. Nay đối phương liên lạc với họ, chẳng lẽ là định ép họ đầu hàng?”
Thông tín viên do dự một lúc mới nói: “Tín hiệu liên lạc lần này không cùng tần số với lần trước.”
“Không phải từ phòng hạm trưởng? Còn có chỗ nào khác có thể liên lạc với tàu bảo vệ sao?” Phó quan phản ứng rất nhanh, tròn mắt hỏi lại.
Thông tín viên chần chừ. Do yêu cầu của vị trí công tác, anh ta cũng biết đến sự tồn tại của mười chiếc cơ giáp kia. Nhưng cậu thiếu gia này chỉ là loại chưng ra cho có, mọi người biết vậy nên không hề nói cho cậu ta biết trên phi thuyền còn có mười chiếc cơ giáp có thể sử dụng.
Họ cũng biết, trừ phi có những quân nhân cực kỳ xuất sắc ở trên thuyền, còn không dù lấy được mười chiếc cơ giáp cũng chưa chắc có người điều khiển nổi, mà điều khiển được để đối chọi với bọn cướp lại là một vấn đề khác.
“Đúng vậy, trên phi thuyền còn có mười chiếc cơ giáp. Tần số liên lạc lần này là tần số chuyên dùng cho cơ giáp.” Cuối cùng, thông tín viên vẫn quyết định nói chuyện này cho viên chỉ huy. Dù sao tình hình hiện tại của họ đã tệ lắm rồi, có thể sống sót trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305707/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.