Editor: Nguyệt
Đương nhiên, trong mắt các đội viên khác, họ biết Chung Thịnh và Ariel là tiểu đội trưởng cho nên phải gánh vác trách nhiệm nặng nề nhất, thế nên mới đảm nhận nhiệm vụ này. Nhưng chỉ vậy thôi cũng khiến họ vô cùng khó chịu.
Tại sao? Tại sao mình vẫn chưa đủ mạnh, chưa thể gánh vác trách nhiệm mà mình nên gánh vác?
Phải, ai cũng biết Ariel và Chung Thịnh rất giỏi, nhưng đó không phải lý do để họ gánh lấy trách nhiệm nặng nề nhất! Họ là một tiểu đội, khi đối mặt với nguy hiểm cũng vẫn là một tiểu đội. Nếu lần nào nguy hiểm cũng để hai người xông pha, thì những người còn lại tồn tại để làm gì?
Cùng lúc đó, các thành viên tiểu đội Giảo Lang đều cảm thấy rất ức chế, bởi họ còn chưa đủ tư cách để gánh vác trách nhiệm của mình!
Ariel nâng tay lên, rồi phẩy mạnh xuống, Gerald lập tức mở cửa.
Hai tên cướp canh giữ bên cửa ngạc nhiên khi thấy cửa mở ra, nhưng vẫn phản ứng rất nhanh.
Tia sáng của súng laser chớp nhoáng chói mắt. Ariel nhảy bật một bước xa tránh né, xoay người giơ súng bắn thẳng vào đầu hai tên cướp.
Máu tươi, óc trắng văng tung toé lên tường và sàn nhà lát kim loại, còn dính một chút lên mặt Lâm Phỉ Nhi lúc đó đứng cạnh cánh cửa.
Ngay khi Ariel nhảy ra, Chung Thịnh liền xông thẳng vào hành lang, nhờ các vật trang trí che chắn, thành công giết chết hai tên cướp canh ở một cánh cửa khác.
“Oẹ!”
Lâm Phỉ Nhi không kìm được bật ra tiếng nôn khan, vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305704/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.