Editor: Nguyệt
“Gọi Hi Nhiên là được rồi, anh ta có nghe thấy đâu mà sợ.”
Chung Thịnh im lặng xoay mặt đi. Cứ có cảm giác ngài Ariel khác đời trước rất nhiều …
“Thực lực của Hi Nhiên chúng ta đều biết. Tuy bây giờ chưa phải thời kỳ đỉnh cao, nhưng cũng chẳng kém là bao. Ryan không thua gì anh ta. Có thể đoán rằng đội viên của hai người này đều rất khá.”
Chung Thịnh nghiêm túc phân tích thực lực tiểu đội Jalapeno, không để ý thấy động tác xoa bụng anh của Ariel càng ngày càng mờ ám, có xu hướng tụt dần xuống dưới.
“Em nghĩ …”
Ngay lúc Chung Thịnh hào hứng thảo luận với Ariel xem Tần Hi Nhiên với Ryan sẽ sử dụng chiến thuật gì, Ariel đã nhổm dậy nằm đè lên người anh, nhìn từ trên xuống với vẻ nguy hiểm.
“A … Ariel …” Cảm nhận được ngón tay đã trượt xuống bộ vị nguy hiểm, hơi thở của Chung Thịnh trở nên dồn dập.
“Anh nghĩ rằng … lúc anh đang ở bên cạnh em, em nhiệt tình nói về người đàn ông khác như thế không phải là chuyện tốt.” Ariel nhìn Chung Thịnh, môi nhếch lên thành độ cong đầy quyến rũ lại nguy hiểm.
“Nhất là khi … chúng ta không mặc quần áo, em có nghĩ thế không?” Ánh mắt Ariel đã thành cám dỗ trắng trợn.
Chung Thịnh bị khí thế của Ariel chèn ép không nói được gì, lòng thầm rơi lệ. Ngài Ariel lạnh lùng vô tình cuồng công việc dường như đã một đi không trở lại.
“Bây giờ là thời gian thuộc về anh …” Chưa dứt lời, tiếng nói đã mất hút giữa hai đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305681/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.