Editor: Nguyệt
Một giây trước khi cửa mở, Chung Thịnh đã điều chỉnh lại biểu cảm nét mặt, mỉm cười nói: “Chào trưởng quan Heideck.”
“Chào cậu.” Edward cười ôn hòa đáp lời, “Thật ra tôi rất ngạc nhiên khi các cậu mời tôi nhập đội. Vì chúng ta cũng không quen thân lắm.”
“Là trưởng quan Từ nhiệt liệt đề cử anh. Với lại, chúng em cũng biết trưởng quan Heideck tài năng xuất chúng, tính tình lại hòa ái, chắc chắn sẽ phối hợp tốt với chúng em.” Chung Thịnh âm thầm hướng trọng tâm vào hai chữ ‘phối hợp’, ý là nhắc Edward nhớ rằng đừng tưởng mình là trưởng quan thì bọn này sẽ nghe lời anh, người có quyền lãnh đạo duy nhất trong tiểu đội này là Ariel!
“Đương nhiên rồi, tôi nhất định sẽ phối hợp thật tốt với mọi người.” Trong mắt Edward chợt lóe qua tia sáng không rõ ý nghĩa, ngoài mặt lại vẫn mỉm cười. “À, đúng rồi, các cậu cũng đừng gọi tôi là trưởng quan Heideck nữa, cùng một đội với nhau, gọi Edward là được rồi.”
“Như thế sao được. Trưởng quan là trưởng quan, quan hệ cấp trên cấp dưới phải rõ ràng.” Chung Thịnh bình thản đáp lại.
Edward khựng lại, ngoài mặt không tỏ vẻ gì, trong lòng lại đang suy xét ý nghĩa ẩn sau lời này của Chung Thịnh. Một mặt gọi hắn là trưởng quan, một mặt lại cảnh cáo hắn đừng mong nắm quyền lãnh đạo. Đang châm chọc sao?
Thật ra Chung Thịnh chẳng có ý gì cả, chỉ đơn giản là tuân thủ nội quy của trường Đệ Nhất thôi. Thực lòng anh không muốn có bất kỳ quan hệ gì với người nhà Heideck, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305651/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.