Editor: Nguyệt
Rất nhanh sau đó, hắn lại vui vẻ, mở máy liên lạc gào lên với bên kia: “Học sinh của ông đây đạt quân hàm thiếu úy trên mạng chiến đấu đó, bọn khốn kiếp mấy người cứ hâm mộ ghen tỵ với tôi đi!!”
“Mẹ nó chứ! Thằng này có học viên giỏi thế à?”
“Tao giết, sao thằng khốn này may thế!”
“Chậc chậc, cải trắng ngon đều bị lợn cướp hết rồi.”
“Chúng mày cút đi! Thua rồi thì mau giao tiền ra đây, đừng để ông đi siết nợ!” Thiếu úy Từ cười mắng, ngắt liên lạc.
Chung Thịnh đứng bên cạnh im lặng không nói gì. Lấy học viên ra để cá cược thì đã là gì, anh quen rồi.
Nhưng …
Anh chìa tay ra trước mặt thiếu úy Từ.
“Làm gì đấy?” Thiếu úy Từ cảnh giác nhìn anh.
Chung Thịnh nói mà mặt không đổi sắc: “Trưởng quan, là mục tiêu chính của trận cá cược này, anh không cảm thấy tôi nên được chia một phần sao?”
“Chết tiệt, dám cướp tôi? Muốn chết hả?” Thiếu úy Từ trừng mắt, vẻ mặt hung ác nhìn Chung Thịnh.
Đáng tiếc, Chung Thịnh đã nhìn thấu bản chất của hắn, không hề bị dao động: “Nếu không chia tiền, tôi sẽ đi báo với trưởng quan Ngô Bác Phương.”
“…” Thiếu úy Từ á khẩu, chết tiệt, thằng nhỏ này bị mình dạy hư rồi.
“Được được, coi như tôi sợ cậu!” Thiếu úy Từ bực bội chuyển tiền thắng cược sang cho Chung Thịnh một ngàn điểm tín dụng, vẻ mặt trông vô cùng đau xót.
Chung Thịnh cười tủm tỉm nhìn tài khoản ngân hàng. Ừ, Hạng Phi mà thấy con số này chắc sẽ vui lắm đây.
“Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305583/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.