Editor: Nguyệt
Ariel Clifford trời sinh tính tình lãnh đạm, điều này làm hắn không dễ dàng chấp nhận sự tiếp cận của người khác. Đời trước, để có thể trở thành phó quan hắn tín nhiệm nhất, Chung Thịnh đã phải mất chừng ba năm.
Ariel không để ý rằng mình đã lộ sơ hở. Dù sao hắn đã rất quen thuộc với Chung Thịnh, quá quen, nếu không phải vì còn hoài nghi hành vi đời trước của Chung Thịnh, không chừng hắn đã dứt khoát ngả bài với đối phương.
Mà Chung Thịnh, bình thường thì rất chu đáo, nhưng động đến vấn đề liên quan tới ngài Ariel là anh lại trở nên ngốc nghếch ở một mức độ nào đó.
Thế là cơ hội để khai quật ra bí mật của ngài Ariel cứ như vậy bị Chung Thịnh bỏ qua.
Những ngày sau đó dường như là một vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại: buổi sáng dậy chạy bộ sớm, sau đó trở về mua một phần ăn sáng cho ngài Ariel sáng học văn hóa và kỹ thuật chiến đấu, trưa ăn cơm với ngài Ariel, Hạng Phi cùng Gerald, nghe bọn họ kêu ca phàn nàn về Tần Hi Nhiên chiều huấn luyện tinh thần lực và điều khiển cơ giáp. Còn về hiện tượng nôn mửa … giằng co suốt gần một tuần, nhóm học viên cuối cùng cũng khắc chế được. Cho dù sắc mặt vẫn tái nhợt như trước, ít nhất thì thiếu úy Từ không cần liên hệ với phòng y tế chuẩn bị dịch dinh dưỡng nữa.
Cứ thế, một tháng ngắn ngủi trôi qua, các học viên dự bị nghênh đón lần khảo nghiệm đầu tiên của mình.
“Khảo hạch?”
“Đúng thế.” Từ Vệ Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-ai-tinh-khong/1305570/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.