Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283
Chương sau
Editor: Nguyệt Chung Thịnh nói đúng, chia phe phái thì đã làm sao, chỉ cần bọn họ trung thành với liên bang, cụ thể về phe ai thì có gì khác nhau? Nghĩ thoáng rồi, Hạng Phi đánh vào vai Chung Thịnh, trả thù vì tóc bị vò rối, sau đó cười ha ha chạy mất. Chung Thịnh bất đắc dĩ xoa xoa bả vai. Lấy bản lĩnh của anh, muốn tránh thoát đòn công kích chẳng có tí kỹ xảo nào như thế tất nhiên là không thành vấn đề. Nhưng, anh tuyệt đối sẽ không dùng kỹ xảo chiến đầu học được đời trước ra để đối phó với Hạng Phi. Vĩnh viễn không! Chung Thịnh nhìn bóng dáng Hạng Phi, hét lớn lên: “Thẳng quỷ! Nhớ đó!” Hạng Phi chẳng buồn để ý, giơ thẳng ngón giữa đáp trả. Chung Thịnh không nhịn được cười mắng: “Hỗn đản!” Anh quay đầu nhìn trường thi phía sau. Nghĩ đến việc sắp được vào trường quân đội Đệ Nhất – nơi trưởng quan Ariel từng theo học, lòng anh lại thấy kích động nói không nên lời. Nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, rồi lại mở mắt ra, chào đón một thế giới hoàn toàn mới. Ba ngày sau, quãng não của Chung Thịnh và Hạng Phi đồng thời nhận được bưu kiện do trường quân đội Đệ Nhất gửi. Nội dung bưu kiện rất đơn giản: thông báo rằng bọn họ đã vượt qua kỳ thi nhập học của trường quân đội Đệ Nhất một tuần sau, ở không cảng thành phố Tàn Nguyệt sẽ có người tới đón bọn họ. Mà điều bọn họ cần làm là thu dọn hành lý, có mặt tại đó đúng giờ. Lúc nhận được thông báo trúng tuyển, Hạng Phi còn cảm thấy mờ mịt, như thể không tin được rằng mình cứ thế vào được trường quân đội Đệ Nhất. “A Thịnh, có phải tớ đang nằm mơ không?” Hạng Phi nhìn Chung Thịnh với vẻ mặt mộng ảo. “Đương nhiên là không.” “Chúng ta thật sự thi đỗ trường quân đội Đệ Nhất sao?” “Ừ.” “Cứ như đang mơ vậy … Tớ còn nghĩ chúng ta vào được Học viện Lục quân tăng – thiết giáp tinh cầu Hải Lam là tốt lắm rồi, không ngờ chúng ta lại có thể thi đỗ trường quân đội Đệ Nhất …” Hạng Phi thâm tình vuốt ve màn hình quang não, nếu chỉ nhìn vẻ mặt cậu thì còn tưởng là cậu đang vuốt ve tình nhân. Bị biểu hiện của Hạng Phi làm nổi hết cả da gà, Chung Thịnh không nhịn được đạp cậu một cái: “Đừng nằm mơ, cậu còn chưa vào được trường quân đội Đệ Nhất đâu.” “Hả??” Hạng Phi bị đạp lảo đảo suýt ngã, vẻ thâm tình còn đọng nguyên trên mặt. Cậu cao giọng hỏi: “Có ý gì?” Chung Thịnh trắng mắt liếc cậu: “Đây là trường quân đội Đệ Nhất liên bang đấy. Cậu nghĩ chỉ cần vượt qua ba bài trắc nghiệm là vào được sao?” “Gì? Rốt cuộc là thế nào? Chẳng lẽ chúng ta còn chưa được vào học chính thức?” Hạng Phi đổ mồ hôi lạnh đầy đầu. Chung Thịnh vô lực nhìn cậu: “Cậu cũng không nghĩ thử xem, lần khảo hạch này tính là cái gì? Nhiều lắm chỉ xem như trắc nghiệm trụ cột thôi. Nói cách khác, chúng ta miễn cưỡng đạt trình độ nhập môn của trường quân đội Đệ Nhất. Còn nếu muốn trở thành học viên chính thức, thì phải trải qua kỳ khảo hạch ba tháng nữa.” Lúc trước khi anh đột nhiên đổi ý muốn thi vào trường quân đội Đệ Nhất, ngoài nguyên nhân là Ariel, phần nhiều là vì anh rất thích cuộc sống quân đội. Dù sao nơi đó cũng là trường quân đội tốt nhất liên bang, đã có cơ hội vào học thì Chung Thịnh nhất quyết không bỏ qua. Cơ hội tốt như thế, sao anh có thể bỏ lại người bạn tốt Hạng Phi của mình được. Thêm nữa, anh sớm đã biết tư chất của Hạng Phi rất tốt, kéo cậu cùng dự thi với mình là điều tất nhiên. Chẳng qua, có lẽ vì Hạng Phi quá tín nhiệm người bạn là anh, nên thằng quỷ này còn chẳng thèm xem thể lệ chiêu sinh của trường quân đội Đệ Nhất. Trong thể lệ đã ghi rõ, cuộc thi tiến hành ở các tinh cầu chỉ là bài khảo nghiệm cơ bản, quan trọng nhất vẫn là kỳ khảo hạch ba tháng sau khi bọn họ vào trường. Trong kỳ khảo hạch này, bọn họ sẽ học tập một vài kỹ năng cơ bản, ngoài ra còn cần vượt qua các bài khảo nghiệm. Sau những lần tuyển chọn khắt khe, chỉ các học viên dự bị tinh nhuệ nhất mới được trở thành học viên chính thức của trường quân đội Đệ Nhất. Nói với Hạng Phi về kỳ khảo hạch ba tháng xong, cậu lập tức phấn chấn tinh thần. “Hừ, huấn luyện thì huấn luyện, tớ sợ gì chứ. Ngay cả khóa huấn luyện địa ngục của ma nữ kia tớ còn kiên trì được, tớ không tin các huấn luyện viên của trường quân đội Đệ Nhất có thể tàn nhẫn hơn ma nữ kia.” Chung Thịnh trầm mặc. Anh rất muốn nói cho Hạng Phi biết, các huấn luyện viên trường quân đội Đệ Nhất chỉ sợ còn tàn nhẫn hơn huấn luyện viên Vương. Nhưng thấy tiểu tử này vẫn đang cực độ khoa trương cái tôi, anh quyết đoán bảo trì trầm mặc, để sau khi vào học các huấn luyện viên dạy cho cậu ta một bài học. Khoảng thời gian một tuần đủ để hai người ít giao du cáo biệt bạn bè cùng những người quen biết. Trên thực tế, bởi vì bọn họ là trẻ mồ côi nên ngoài các bạn bè thân thiết trong trường, không còn thân thích gì khác. Sau khi chia tay bạn học, Chung Thịnh đặc biệt gọi điện cho thầy Kiều. Anh biết, anh và Hạng Phi có thể thông qua kỳ khảo hạch đầu tiên không thể không kể đến công lao của thầy Kiều. Nếu không có thẻ hội viên VIP thầy đưa, hai người tuyệt đối không thể đạt được thể thuật cấp sáu trong vòng một tháng. Lúc trước, trong kế hoạch huấn luyện mà Chung Thịnh vạch ra không bao gồm các dụng cụ luyện tập công nghệ cao, hiệu quả tất nhiên kém hơn nhiều. “Không tồi. Vào trường rồi phải chăm chỉ, cố gắng.” Thầy Kiều vẫn như một giáo viên bình thường, động viên bọn họ đôi câu rồi ngắt liên lạc. Chung Thịnh nhìn hình ảnh thầy Kiều biến mất trên màn hình, hơi ngẩn ra rồi rất nhanh lại bỏ chuyện này ra sau đầu. Sự giúp đỡ của thầy Kiều anh sẽ không quên. Nhưng, với năng lực của anh bây giờ thì không có khả năng báo đáp gì được. Nếu thế, không bằng ghi nhớ công ơn này vào đáy lòng, chờ tới thời điểm thích hợp sẽ báo đáp sau. Thời gian qua nhanh. Mang theo nỗi lòng không yên, Chung Thịnh và Hạng Phi nghênh đón ngày bọn họ đi đến trường quân đội Đệ Nhất. Thu dọn hành lý xong, mà thật ra đồ đạc của họ toàn bộ cũng chỉ gói gọn trong hai cái ba lô nho nhỏ, nhìn lại căn phòng mình đã sống sáu năm nay lần cuối, Chung Thịnh và Hạng Phi khóa cửa. Sau khi họ rời đi, căn hộ phúc lợi của chính phủ này sẽ chào đón chủ nhân mới. Đó có thể là cô nhi, mẹ góa con côi hay một người già cả nào đó, Chung Thịnh không biết. Trong thư báo trúng tuyển ghi rõ thời gian tập trung là mười giờ sáng, mà Chung Thịnh và Hạng Phi ra khỏi nhà từ lúc bảy giờ. Tuy đi từ nhà họ đến không cảng chỉ mất một giờ, nhưng để phòng ngừa trên đường xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hai người rất ăn ý xuất phát sớm. Trường quân đội Đệ Nhất là chỗ nào? Cho dù chỉ là một trường quân đội bình thường, đến muộn là chuyện tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ. Chung Thịnh và Hạng Phi không ngốc, tất nhiên sẽ không phạm phải sai lầm này. Bọn họ thà ngồi chờ ở không cảng hai giờ còn hơn là mạo hiểm đi trễ. Dọc theo đường đi, hết thảy đều thuận lợi, không có gì ngoài ý muốn. Lúc hai người đến không cảng của thành phố Tàn Nguyệt mới có tám giờ mười lăm phút. Có lẽ mọi người đều có cùng suy nghĩ, trong vòng nửa giờ sau, số người đến phòng chờ mở ra cho trường quân đội Đệ Nhất dần tăng lên. Chung Thịnh và Hạng Phi tới sớm nên vẫn luôn ngồi trong góc lẳng lặng chờ. Các học viên tới sau đa phần đều có bố mẹ, người thân đi cùng. Các vị phụ huynh hết lời dặn dò con cái, nào là vào trường quân đội rồi thì đừng gây chuyện, phải phục tùng sự chỉ đạo của các huấn luyến viên. Chung Thịnh nhìn Hạng Phi ngồi bên cạnh mình, lẳng lặng quan sát những thiếu niên được bố mẹ người thân vây quanh với vẻ mặt ao ước. Anh vỗ nhẹ lên vai cậu: “Sao vậy? Hâm mộ à?” “Nào có …” Hạng Phi xấu hổ nhìn sang chỗ khác. Chung Thịnh dùng sức vò loạn tóc cậu: “Tương lai cậu có con rồi cũng sẽ được dặn dò chúng nó như thế.” “Ừ.” Hạng Phi sáng mắt lên, gật đầu thật mạnh. Chung Thịnh đứng dậy, đi đến trước cửa sổ lớn bằng thủy tinh gần đó, nhìn những phi hành khí không ngừng lên xuống ngoài kia, ánh mắt dần xa xăm.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283
Chương sau