Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283
Chương sau
Editor: Nguyệt “Trường quân đội Đệ Nhất?” Trong mắt Kiều Chí Quân lóe lên tia sáng. Ông cũng rất kinh ngạc với nguyện vọng này của Chung Thịnh. “Cậu xác định?” “Đúng vậy.” – Chung Thịnh đáp không chút do dự. “Vậy cậu có biết …” – Kiều Chí Quân cân nhắc từ ngữ một chút – “Thành tích của hai cậu không phải vấn đề gì lớn, nhưng cấp bậc thể thuật và tinh thần lực chỉ e …” “Hiện tại, thể thuật của chúng em đạt cấp ba, tinh thần lực tuy chưa trắc nghiệm nhưng để đạt tiêu chuẩn hẳn là không thành vấn đề. Hơn nữa, chúng em có thời gian một tháng. Em nghĩ, nếu chịu khó luyện tập, đạt thể thuật cấp năm trong vòng một tháng không phải chuyện không thể.” Về chuyện này, Chung Thịnh rất tin tưởng. Vô nghĩa, đời trước sau khi vào Học viện Lục quân tăng – thiết giáp, lúc trắc nghiệm tinh thần lực, anh đạt mức 98, còn Hạng Phi đạt 126, vượt xa yêu cầu thấp nhất của trường quân đội Đệ Nhất là 70. Thế nên, về mặt này anh vô cùng tin tưởng. Còn về thể thuật lại càng không phải nói. Trong đầu anh vẫn còn mấy phương pháp rèn luyện thể thuật cấp cao trung, nếu bảo để bọn họ từ cấp mười tăng lên cấp mười một thì không có khả năng, nhưng từ cấp ba tăng lên cấp năm thì rất thoải mái. “Ờ, A Thịnh à, trường quân đội Đệ Nhất đấy, chúng ta có được không?” Từ lúc nghe Chung Thịnh muốn thi vào trường quân đội Đệ Nhất, Hạng Phi vẫn luôn sững sờ, bây giờ mới phục hồi lại tinh thần, lắp bắp hỏi. “Tin tớ.” Chung Thịnh lẳng lặng nhìn cậu, trong đôi mắt tối đen chỉ có niềm tin kiên định. Hạng Phi giật mình, sau đó đấm Chung Thịnh một cái: “Nói gì thế, chúng ta là anh em tốt của nhau. Cậu nói đi thì chúng ta nhất định sẽ đi! Đã bao giờ tớ nghi ngờ cậu đâu.” Chung Thịnh không khỏi cong khóe môi, cười híp mắt. Người anh em tốt nhất của anh chưa bao giờ làm anh thất vọng. Khác với sự tín nhiệm tuyệt đội của Hạng Phi với Chung Thịnh, Kiều Chí Quân không thể lạc quan như họ. Hai thằng nhóc này, đặc biệt là thằng nhóc Chung Thịnh, tinh thần lực còn chưa trắc nghiệm mà dám dõng dạc nói mình đủ tư cách. Trường quân đội Đệ Nhất liên bang chứ có phải chỗ vớ vẩn nào đâu mà muốn vào là vào, rất nhiều học sinh có tư chất ưu tú đều vì tinh thần lực không đạt mà bị loại. Cái này không phải tùy tiện mà luyện ra được, nếu không có tài năng trời phú, muốn đạt tới tiêu chuẩn 70 trước mười tám tuổi thì chỉ là mơ mộng hão huyền. Được rồi, cứ cho là cậu ta gặp may, tinh thần lực đạt tiêu chuẩn đi. Nhưng hai thằng nhóc này hiện tại thể thuật chỉ cấp ba, muốn đạt tới cấp năm trong vòng một tháng thì không phải chỉ cần chịu khó là làm được. Với thân phận trẻ mồ côi của hai đứa, ông không tin hai người có được phương pháp rèn luyện thể thuật gì tốt, nếu không sao mười tám tuổi rồi mà thể thuật mới cấp ba. Chỉ là, dù ông muốn mắng cho hai thằng nhóc thối có ý nghĩ kỳ lạ này một trận, nhưng khi nhìn đến ánh mắt kiên định của Chung Thịnh và sự tin tưởng vô điều kiện của Hạng Phi, đột nhiên ông không mắng ra lời được. Hai thằng nhóc ông vốn nghĩ là chẳng biết trời cao đất rộng là gì, bây giờ lại toát ra khí thể trước giờ chưa từng có. Đặc biệt là Chung Thịnh. Anh lúc này tràn đầy tự tin, vốn chỉ như một thiếu niên bình thường, nhưng vì sự tự tin này mà bỗng toát lên một vầng hào quang rạng rỡ. “Tại sao cậu lại muốn vào trường quân đội Đệ Nhất?” Kiều Chí Quân thu lại nụ cười tủm tỉm thường trực, vẻ mặt trịnh trọng nhìn Chung Thịnh. Chung Thịnh nhìn thẳng ông: “Đó là trường quân đội tốt nhất. Chỉ có ở đó em mới tìm được những gì mình theo đuổi.” Kiều Chí Quân nhìn anh, nửa ngày không nói gì. Sau đó, ông quay đầu nhìn Hạng Phi: “Cậu thì sao?” “Dạ? Em ạ?” – Hạng Phi gãi đầu – “A Thịnh đi đâu thì em đi đó. Nếu A Thịnh nói ở đó có thứ cậu ấy theo đuổi, vậy có lẽ em cũng sẽ tìm được mục tiêu của mình ở đó … chắc vậy?” Nói đến cuối, ngữ điệu lại có điều không xác định. Kiều Chí Quân chán nản, bầu không khí ngưng trọng vừa nổi lên lúc nãy chớp mắt đã tan thành hư không. Căm giận mở quang não của mình ra, tìm đơn đăng ký của hai thằng khỉ gió này, để chúng sửa lại nguyện vọng, rồi mình lại ký tên. Thế là nguyện vọng của hai người từ học viện Lục quân tăng – thiết giáp của tinh cầu Hải Lam cực kỳ bình thường đổi thành trường quân đội Đệ Nhất chói mắt nhất liên bang. Từ đó, vận mệnh của Chung Thịnh và Hạng Phi đã lệch khỏi quỹ tích vốn có đời trước, đi theo một hướng hoàn toàn khác. “Cảm ơn thầy Kiều. Em với Hạng Phi xin về trước.” Sửa lại nguyện vọng của mình, hoàn thành mục tiêu ngày hôm nay, Chung Thịnh lễ phép chào Kiều Chí Quân rồi kéo Hạng Phi chuẩn bị rời đi. “Ấy, hai cậu từ từ đã.” Kiều Chí Quân ngăn họ lại, lấy ra một tấm thẻ trong ánh nhìn nghi hoặc của Chung Thịnh. “Đây là …?” Chung Thịnh nhận lấy tấm thẻ nhìn nhìn, là thẻ hội viên của một hội quán tập thể hình. “Một người bạn của tôi mở, tặng tôi tấm thẻ hội viên. Dù sao tôi cũng không cần nên đưa cho hai cậu. Dùng thẻ này có thể rèn luyện thể lực miễn phí một tháng. Hơn nữa, mỗi thẻ này cho phép mang một người theo, xem như hai cậu được lời.” – Kiều Chí Quân nói với vẻ chẳng thèm để ý. “Cảm ơn thầy!” Chung Thịnh tất nhiên sẽ không từ chối ý tốt của Kiều Chí Quân, gật đầu nhận lấy tấm thẻ. Anh biết rõ những hội quán tập thể hình kiểu này tiêu phí rất nhiều tiền. Trong mắt người khác, miễn phí một tháng chẳng tính là gì, nhưng với anh và Hạng Phi thì lại vừa đúng. Có sự trợ giúp của các dụng cụ ở đây, anh nắm chắc có thể đạt thể thuật cấp năm trong vòng một tháng. “Ừ, được rồi, các cậu đi đi.” Kiều Chí Quân tùy ý phất tay để bọn họ đi. Chờ hai người về rồi, ông lập tức nhảy dựng lên, mở quang não bấm một dãy số. Tút ………. Dãy số rất nhanh được kết nối. Một ông lão thân hình cao lớn, râu bạc xuất hiện trên màn ảnh. “Ha, lão Kiều, sao hôm nay lại tìm tôi thế này?” – Ông lão trông rất có tinh thần, tươi cười chào hỏi Kiều Chí Quân. “Hà hà, lão Chu à, hôm nay tôi phát hiện được một học sinh rất thú vị.” – Kiều Chí Quân cười khà khà đáp. “Ồ? Thú vị thế nào?” – Lão Chu tò mò hỏi. “Không nói cho ông.” Kiều Chí Quân cười ha hả. “Lão già nhà ông, trước mặt tôi còn ra vẻ cái gì.” Lão Chu nhịn không được cười mắng. “Thật đấy, tôi có cảm giác thằng bé này rất có tiềm năng.” Kiều Chí Quân không giỡn nữa mà nói rất nghiêm túc. “Hửm? Sao lại nghĩ thế?” “Tôi cũng không nói rõ được. Trước kia chỉ cảm thấy thằng bé này thành thật, nhưng hôm nay nó lại cho tôi một cảm giác khác.” “Rốt cuộc là cảm giác gì?” “Nói sao nhỉ, cảm giác như trên người nó có khí chất của quân nhân.” “Vậy thì có gì kỳ quái, chắc là nhà cậu ta có người ở trong quân đội.” Lão Chu nhịn không được khinh bỉ Kiều Chí Quân. “Phóng thí! Nếu nhà nó có người trong quân đội thì tôi nói với ông làm gì.” – Kiều Chí Quân hai mắt trừng trừng – “Thằng bé là trẻ mồ côi!” “Hả? Trẻ mồ côi? Được hưởng trợ cấp của chính phủ?” – Lão Chu tò mò. “Đúng thế.” “Vậy khí chất quân nhân trên người cậu ta từ đâu ra?” – Lão Chu ngờ vực hỏi. “Làm sao tôi biết.” Kiều Chí Quân liếc nhìn vẻ xem thường. Lão Chu: “…” “Vậy ông gọi điện cho tôi làm gì?” – Lão Chu hỏi. “Cậu học trò đó muốn thi vào trường quân đội Đệ Nhất.” “Vậy à? Không tồi.” – Lão Chu giơ ngón tay cái –“Có chí khí!” “Nhưng thể thuật của cậu ta mới cấp ba.” Lão Chu thiếu chút nữa bị sặc nước miếng. “Tôi nói này lão Kiều, ông đùa tôi đấy à. Thể thuật cấp ba thì thi trường quân đội Đệ Nhất cái con khỉ, vào được Học viện Lục quân tăng – thiết giáp tinh cầu Hải Lam đã là khá rồi.” “Thế nên tôi đã đưa thẻ hội viên của hội quán tập thể hình mà con trai ông mở cho chúng rồi.” – Kiều Chí Quân cười tủm tỉm nói. Lão Chu ngẩn ra: “Lão cáo già nhà ông, thì ra là đánh chủ ý tới tôi.” “Đừng nói nhảm. Thế nào, có giúp không đây? Dù gì tôi cũng nói với chúng là dùng thẻ hội viên này được huấn luyện miễn phí một tháng, lại có thể mang thêm một người.” Kiều Chí Quân bày ra vẻ ‘ông xem rồi lo liệu đi’. “…” Bất đắc dĩ cười khổ. “Ông đã nói thế rồi tôi còn có thể không nể mặt sao. Được, lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại cho thằng con tôi. Nhưng tôi cho ông biết, muốn tăng thể thuật lên cấp năm trong vòng một tháng chỉ e phải chịu không ít khổ đâu. Nếu học sinh đó của ông không kiên trì được …”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283
Chương sau