Chú cười với tôi, nụ cười méo xệch: 
- - Tôi yêu em.. 
Chú gục người vào tôi, tôi theo quán tính ôm lấy chú, đôi bàn tay chạm vào áo chú ướt sũng, máu, chính là máu, cả bàn tay tôi một màu đỏ thẫm, máu vẫn không ngừng chảy ra. 
Tôi gào lên: 
- - Chú.. chú ơi… mau gọi cấp cứu nhanh đi.. 
Mụ Thuý mặt không còn giọt máu: 
- - gọi cấp..cấp cứu… đi 
Chú gục hẳn trên vai tôi, giọng nói yếu ớt: 
- - Thanh Tuyền, tôi.. mệt quá.. Nếu tôi không qua được… Em.. nhất định.. Nhất định.. phải sống thật.. tốt… nghe.. chưa… 
Những lời nói yếu ớt và đứt quãng, tôi nước mắt đầm đìa lắc đầu từ chối: 
- - Không.. Không, tôi không cho chú mệt, chú phải khỏe lại, chú phải đi với tôi đến hết cuộc đời này… 
- - kiếp. này.. tôi… thất..hứa.. với.. em.. rồi..! 
Tôi cảm nhận hai tay chú buông thõng, người hoàn toàn dựa dẫm vào tôi. 
Tôi hét lên: 
- - Chú.. chú ơi… Đừng bỏ tôi mà.. Mau tỉnh lại đi.. Huhu… 
Khi tiếng hú vang lên, chú được đưa đi bệnh viện, ngồi trên xe, tôi không thể nào bình tĩnh nỗi, tôi khóc, nước mắt ướt cả gương mặt: 
- - Chú ơi. Chú nghe tôi gọi không, chú mau mở mắt nói chuyện với tôi đi, chú ơi… Chú đừng làm tôi sợ mà.. 
Mặc tôi kêu gào, mặc tôi khóc lóc, đôi mắt chú vẫn nhắm tịt, chú không đáp lại tôi dù chỉ một lần. 
Đến bệnh viện người ta đẩy chú vào cấp cứu, chúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-toi-yeu-chu/2279906/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.