Kể từ hôm ấy Thanh Hà chính thức ở nhà của chú với tư cách là cháu nội nuôi của bà, phải nói Thanh Hà đảm đang và chăm chỉ, sáng nào cũng dậy sớm pha trà rồi nấu ăn sáng mới đi học chung với tôi, ai như tôi hôm nào cũng nướng đến cháy khét mới chịu dậy.
Những ngày đầu Thanh Hà đi cùng tôi với chú, chiều cũng vậy, nhưng được 1 tuần thì chú đã mua riêng cho Hà một chiếc xe máy để tiện cho việc di chuyển, cậu ấy nhẹ nhàng nói:
- - Chú không cần tốn kém như vậy, tôi đi chung với Thanh Tuyền cũng được rồi.
Chú bảo:
- - Có xe sẽ tiện hơn cho cả đôi bên, cô muốn lên thăm ông bà cũng dễ, cứ như vậy đi, từ mai sẽ bắt đầu đi riêng.
Tôi thấy vậy cũng xin chú tự chạy xe máy giống Thanh Hà, chú lắc đầu:
- - Em thì không.
Tôi ỉu xìu, chú thật quá đáng, lúc nào cũng muốn quản thúc tôi như một đứa con nít, chán quá tôi than vãn với Thanh Hà:
- - Cậu sướng rồi, được tự do đi lại, tớ về phòng để mơ đây.
- - Có gì đâu, cậu cứ kiên trì xin thế nào chú cũng đồng ý thôi, cậu xem ở trường mình có ai đưa đón như cậu không, nhìn vào người ta còn tưởng cậu hư quá nên bị quản thúc đó.
- _ chú đã nói không là không, khó thay đổi lắm.
- - hay là cậu giả vờ phải ở lại học thêm, hoặc làm gì đó mà không khớp với giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-toi-yeu-chu/2279880/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.