Trong phòng khách một trận lặng im.
Phương Mẫn Chi là nói thẳng, khí thế bức người nói: "Nếu sinh không được, tôi đây muốn hỏi một chút, các người định làm như thế nào? Tần gia tôi, là không có khả năng chặt đứt hương khói!"
"Mẹ, Tần gia cũng không phải chỉ có một con trai là con..."
"Con ngậm miệng!" Phương Mẫn Chi trong lòng tức giận mười phần.
Cái này không tốt, liền không thể để cho bà thể hiện uy phong của mẹ chồng sao? Bà nói một câu nó chỉnh một câu, tức chết bà rồi!
Tần Phong nhìn đến mẹ mình mặt đều nhanh tái rồi, sáng suốt ngậm miệng lại.
Về vấn đề sinh con này, hiện giờ là tử huyệt của Ôn Ngọc.
Cô cứng người ngồi ở trên ghế, mím môi, một câu đều đã nói không nên lời.
Vừa rồi cô quả thật không có nghe ra Phương Mẫn Chi là đang nhằm vào chính mình. Nhưng giờ phút này, liền tính cô có phản ứng trì độn, cũng đã nhìn ra.
"Con... Con khả năng, thật sự sinh không được rồi." Giọng Ôn Ngọc nhỏ như như ruồi muỗi vo ve, nhưng trong phòng khách cực kỳ an tĩnh, lại có vẻ rõ ràng như thế.
Tần Phong đau lòng cực kỳ, kéo tay cô đã muốn đi.
"Tần Phong." Ôn Ngọc lắc đầu, ngẩng đầu nhìn hướng Phương Mẫn Chi, thật sự nói: "Mặc kệ có thể sinh ra con hay không, con đã đồng ý với Tần Phong, con hẳn không lại rời khỏi anh anh ấy. Cho nên hôm nay mặc kệ người nói cái gì, con đều sẽ không rời khỏi anh ấy."
"Cho nên, cô là có thể không để ý trách nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-dung-nen-the/1487441/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.