*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Em đừng vội, anh kiểm tra camera theo dõi rồi, không ai ra vào qua gian phòng này, hẳn không phải là bị ôm đi đâu." Tần Phong đứng ở trong thư phòng, đối với Ôn Ngọc đứng ở ngưỡng cửa thư phòng nói.
Ôn Ngọc ánh mắt hồng hồng, cắn môi, nhưng vẫn chịu đựng không khóc.
Vài năm qua đi, quả thật tiến bộ không ít.
Tần Phong đã có chút không thể chịu được bộ dạng cô gddang cố ngạnh bức chính mình kiên cường, anh vẫn lại là thích tính tình của cô trước kia muốn khóc liền khóc.
"Tần Phong." Ôn Ngọc bỗng nhiên kêu anh một tiếng, thật cẩn thận nói, "Anh nói xem bọn nhỏ có thể hay không... Theo cửa sổ..."
Ôn Ngọc nói đến một nửa, gắt gao cắn môi, không dám nói thêm gì nữa.
"Hẳn không, đừng nghĩ ngợi lung tung." Tần Phong khẩn trương hướng tới cô đi tới, lôi kéo cô hướng tới cầu thang đi đến, "Chúng ta lại vào trong phòng ngủ nhìn xem."
Ôn Ngọc như người mất hồn một dạng tùy ý anh lôi kéo chính mình đi về phía trước, trong đầu hiện lên đều là hình ảnh chính mình tưởng tưởng ra cảnh hai đứa nhỏ từ cửa sổ ngã xuống.
Càng nghĩ lòng hoảng, cô đột nhiên dương lên tay, hung hăng tát chính mình một cái: "Em làm sao có thể ngủ say như chết như vậy, em nên là ngồi ở bên cạnh trông chừng bọn nhỏ."
"Em còn lộn xộn, coi chừng tôi đánh em!" Tần Phong nhíu mày, quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-dung-nen-the/1487377/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.