"Sư muội, hai con chó kia vì cái gì nghe lời Đồng Đồng như thế? Còn có các người vì cái gì không đem chúng nhốt lại? Như vậy là rất không trách nhiệm biết không!" Tống Trọng Hạo lên án nói.
Tô Thi Thi càng nghe càng hồ đồ: "Đại Cẩu Tử, Tiểu Vịnh?"
"Phu nhân, thực xin lỗi, tôi không thấy bọn nó đâu cả." Quản gia nghe nói Bùi Dịch trở lại, đang muốn đến nói cho bọn họ Đại Cẩu Tử cùng Tiểu Vịnh chạy đi ra ngoài, vừa tiến đến liền nghe một câu như thế, vội vàng chạy đến giải thích.
Tô Thi Thi nhất thời hiểu rõ ra, đối với quản gia khoát tay: "Không có việc gì, chúng nó sẽ tự mình biết trở về."
Không cần nghĩ cũng đều hiểu rõ, bọn họ lại bị Đại Cẩu Tử cùng Tiểu Vịnh theo dõi rồi. Nhưng mà chuyện này cùng Tống Trọng Hạo chưa ăn no có cái quan hệ gì chứ?
"Em xem đi, chính là loại thái độ này của em, mới cổ vũ hai con chó ngu xuẩn kia hung hãn kiêu ngạo!" Tống Trọng Hạo thở phì phì nói.
"Tới cùng làm sao vậy?" Tô Thi Thi buồn cười nhìn anh.
Đức An chen miệng nói: "Anh ta bị hai con chó kia... Ưm ưm..."
Tống Trọng Hạo bịch kín miệng Đức An lại, nghiến răng nghiến lợi nói: "Không được nói ra! Anh dám nói tôi không để yên cho anh!"
Nhưng anh ta vừa mới nói xong, liền nghe Tô Thi Thi hàm chứa ý cười suy đoán.
"Sư huynh, anh bị Đại Cẩu Tử hay vẫn lại là Tiểu Vịnh hôn?"
"Chúng nó cùng tiến lên!" Tống Trọng Hạo tức giận nói, nói xong, nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-dung-nen-the/1487166/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.