Ưm..." Tô Thi Thi lúc tỉnh lại đầu đau muốn nứt, say rượu làm mặt cô trắng bệch, thống khổ không chịu nổi.
"Dậy rồi sao?" Bên cạnh truyền đến một giọng nói lành lạnh.
Tô Thi Thi thân thể cứng đờ, tối hôm qua trí nhớ từ từ trở lại...
"Xong đời rồi!" Tô Thi Thi trong đầu chỉ còn lại có ba chữ kia.
Trí nhớ của cô chỉ dừng lại lúc cô cầm lấy tay Bùi Dịch kéo đi chạy trốn một màn kia, sau đó lại xảy ra chuyện gì cô đã nhớ không rõ rồi. Nhưng cho dù như vậy, những chuyện cô nhớ lại đã đủ để cho cô kinh hoảng rồi.
Uống rượu hỏng việc mà. Tô Thi Thi gõ gõ đầu mình, biết vậy chẳng làm.
Sớm biết rằng thế sẽ không uống rượu rồi, tác dụng chậm quá khủng bố rồi!
Bùi Dịch vẫn ngồi ở bên giường, lúc này thấy đến dáng vẻ cô gái nhỏ của mình vẻ mặt xoắn xuýt, trên mặt vẫn như cũ không có cảm xúc dao động gì, chỉ nhàn nhạt hỏi han: "Em còn có cái gì muốn nói?"
"Ách..." Tô Thi Thi chột dạ không thôi, ngày hôm qua lúc sau cùng cô nói ra câu nói kia, đã đủ làm cho cô bị ngược vài lần đi?
Trời đất chứng giám, cô lúc ấy chỉ là nghĩ muốn lấy lòng Bùi tiên sinh một phen, nhưng mà hiển nhiên vỗ mông ngựa ở trên đùi ngựa, không bị đá chết đã tính mạng cô rất lớn.
Không đúng, tại sao cô phải chột dạ nhận sai? Tô Thi Thi suy nghĩ lại, cô rõ ràng là đang tức giận!
"Hừ!" Tô Thi Thi hừ lạnh một tiếng, xốc lên chăn ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-dung-nen-the/1487052/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.