Đêm, càng ngày càng khuya.
Tô Thi Thi tựa vào trên người Bùi Dịch, ngơ ngác nhìn cửa phòng phẫu thuật vẫn đang đóng chặt kia. Trên tay cô lại vẫn còn lưu lại cảm giác băng lãnh vừa rồi.
Lúc ký tên lên tờ giấy đồng ý phẫu thuật kia, giờ phút này như là một tảng đá nặng nề mà đặt ở trên thân thể cô.
"Không cần có áp lực." Bùi Dịch ôm lấy bờ vai cô, ôn nhu nói.
Tô Thi Thi yên lặng gật gật đầu, ru rú ở trong lòng anh, chút chút lại nhìn thời gian từ từ trôi qua.
Một bên khác, Đoàn Chấn Ba cùng Phương Thanh Hoa sắc mặt âm trầm ngồi ở trên ghế dài, không tận mắt thấy nhìn thấy đứa bé đã chết, bọn họ vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định.
Tô Thi Thi cũng chẳng muốn đi quản bọn họ, thời gian từng giây từng phút trôi qua, mãi đến khi rạng sáng, cửa phòng phẫu thuật mới một lần nữa mở ra.
"Bác sĩ, cô ấy có khỏe không?" Tô Thi Thi vội vàng đứng lên, đối mặt một cái mạng người, trong lòng không có khả năng không khẩn trương.
Bác sĩ cởi khẩu trang xuống, đối với cô gật gật đầu: "Bệnh nhân tạm thời không có nguy hiểm tánh mạng, sau này phải chú ý tĩnh dưỡng..."
"Đứa bé? Con tôi?" Đoàn Chấn Ba xông đi tới ngắt lời bác sĩ nói, xông lên kéo áo của ông, đỏ mắt hỏi, "Con tôi thế nào?"
"Đoàn tiên sinh?" Bác sĩ nhìn đến thực ra là Đoàn Chấn Ba, lập tức liền sửng sốt một phen, nhưng vẫn lại là thành thật nói, "Đứa bé không giữ được, xin nén bi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-dung-nen-the/1486963/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.