Edit:
Không khí tựa như chợt ngưng đọng lại trong lúc này, bốn bề yên tĩnh đến mức có thể nghe được cả tiếng trái tim đang đập.
Tô Thi Thi quật cường nhìn vào mắt Bùi Dịch, không giận không buồn, chẳng qua là cứ nhìn như thế, thề phải nhìn được điều gì đó từ trong mắt anh.
Sự hốt hoảng trong mắt Bùi Dịch chợt lóe rồi biến mất.
Trong nháy mắt, Tô Thi Thi cảm thấy trái tim của mình đau nhói. Không phải là ủy khuất, mà là vì anh quá cẩn thận.
Bá đạo như Bùi Dịch, thì lúc nào lại lúng túng như vậy? Lúc nào mà ngay cả ánh mắt của mình cũng không khống chế được?
Mà vừa rồi chẳng qua là anh và cô mới nhìn nhau có một cái thôi, đã khiến anh phải hốt hoảng rồi.
"Có phải anh ngốc không vậy?" Chóp mũi Tô Thi Thi chua xót, anh nghĩ cô sẽ không tin anh sao?
Có phải đã quá khinh thường cô rồi không!
"Trả lời đi, vừa rồi không phải anh đi cùng với cô ta chứ?" Tô Thi Thi méo mồm, lại hỏi một câu.
Bùi Dịch chợt thở phào nhẹ nhõm, nhẹ gật đầu một cái.
Mắt Tô Thi Thi nhất thời trừng lớn, liếc anh một cái, xoay người đi về phía Đoàn Ngọc Tường.
Trốn ư? Nói đùa à, muốn chạy trốn cũng không tới lượt cô đi?
Người phụ nữ không biết xấu hổ đã khiêu khích đến tận cửa, cô lại trốn ở trong nhà sao?
Muốn nhịn, cũng không thể nhịn được!
Bùi Dịch nhìn Tô Thi Thi thướt tha đi về cửa biệt thự phía mẹ con Đoàn Ngọc Tường đang đi tới, đột nhiên có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-dung-nen-the/1486941/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.