Cảnh báo trước khi đọc: Nên đọc đến phân cách tuyến thì nghỉ, ko dành cho những ai ko thích sắc, bạn tài năng có hạn nên chỉ viết nhiêu đó thôi, lỡ hứa rồi, lần sau rảnh sẽ viết nhiều hơn. ????
"Anh..." Tô Thi Thi chán nản, người đàn ông này thật đúng là có thù tất báo.
Miệng cô bất giác cong cong lên, nhỏ giọng nói: "Dù sao người mất mặt cũng không chỉ có một mình tôi. Tôi nghĩ mặt mũi của Bùi tiên sinh nên là so với tôi quan trọng hơn đi?"
Hừ! Dám uy hiếp cô, vậy thì cùng nhau mất mặt đi!
Bùi Dịch tươi cười liền trở nên cứng đờ.
Cô gái này lá gan thật sự là càng ngày càng lớn rồi! Tần Phong nói không sai, anh quả thật là chiều hư cô rồi!
"Hai vị, chó của các vị..." Vị bác sĩ vừa rồi kiểm tra cho Tiểu Vịnh sắp khóc đến nơi rồi.
Làm bác sỹ thú y nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chưa thấy qua có con chó nào lại như vậy. Vậy mà còn có thể giả bộ bệnh!
Không đúng, vừa rồi cái con chó kia triệu chứng rõ ràng thật sự giống như bị chứng bệnh uất ức mà, tại sao trong nháy mắt liền thay đổi thành bộ dáng này?
"Hai vị, chó ngao Tây Tạng của các vị mang thai là sự thật, cảm xúc không nên bị kích động." Vị bác sĩ kia đành phải lau mồ hôi nói.
Tô Thi Thi thật muốn tìm cái động chui vào.
Bùi Dịch nhàn nhạt nhìn Tô Thi Thi liếc mắt một cái, xoay người hướng bên ngoài bệnh viện đi đến.
"Anh thật sự mặc kệ?" Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-dung-nen-the/1486927/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.