Edit: Như Quỳnh Beta: Ryeo + Mít "Anh muốn làm gì?" Sắc mặt Tô Thi Thi đỏ lên. Bên cạnh còn có khách nha, người đàn ông này sao lại ở đây động tay động chân rồi. Ánh mắt cô nhìn thoáng ra bên ngoài, đột nhiên ngây ngẩn cả người, sắc mặt cũng trầm tiếp xuống, ngón tay chỉ người đang ngồi trên chiếc xe Ferrari màu đỏ, quay đầu lành lạnh nhìn Bùi Dịch: "Chuyện này là sao đây?" Cô để cho Bùi Dịch mời Tần Phong đến đây, cũng không bảo để cho Tần Phong mang theo một mỹ nữ đến đây! Tô Thi Thi bây giờ đã không dám nhìn tới sắc mặt Ôn Ngọc bên cạnh rồi. Ôn Ngọc vốn là nhát gan, cô rất không dễ dàng đem cô ấy lừa gạt tới đây, muốn cho Ngọc cùng Tần Phong nói chuyện rõ ràng. Hiện tại tốt rồi, Tần Phong tên ngu ngốc kia vậy mà mang theo một người phụ nữ đến đây! Hơn nữa còn là một cái dáng người vô cùng nóng bỏng, phong thái xinh đẹp, vừa thấy liền biết là loại phụ nữ yêu tinh! Cô vốn dĩ muốn cho Ôn Ngọc một sự kinh ngạc, hiện tại tốt rồi, kinh ngạc trực tiếp biến thành kinh sợ. "Chờ một lúc sẽ tìm anh tính sổ!" Tô Thi Thi âm thầm trừng mắt nhìn Bùi Dịch một cái, lôi kéo Ôn Ngọc đi tới cửa. Bùi Dịch sắc mặt trầm trầm, cực kỳ nghĩ muốn đem cái tên bạn thân giống như lợn kia ném đi. Cũng dám làm xấu mặt anh! "Ngọc, cô nghe tôi giải thích. Tôi không nghĩ tới anh ta lại dẫn người đến đây. Khả năng là bạn anh ta, đúng, bạn bè bình thường." Tô Thi Thi càng giải thích càng thấy chính mình sốt ruột, chỉ hận lúc này miệng vậy mà nói ra những lời ngu dốt như vậy. Cô lén nhìn Ôn Ngọc. Chỉ thấy mi mắt Ôn Ngọc hồng hồng, sắc mặt có chút tái nhợt, khẩn căng mím môi, không rên một tiếng, không biết suy nghĩ cái gì. Tô Thi Thi sợ cô nói thêm hai câu nữa, Ngọc lại muốn khóc, yên lặng ngậm miệng lại. Lúc các cô xuống lầu, Tần Phong vừa lúc cùng với mỹ nữ dáng người nóng bỏng kia cùng nhau tiến vào. Tần Phong hôm nay mặt một bộ đồ tây màu xanh ngọc, phối với áo sơ mi trắng cùng với khuôn mặt anh tuấn của anh ta, cả người giống như là nam thần bước ra từ truyện tranh. Bọn họ đi vào ngay lúc anh ta đang quay đầu cùng bạn gái mình trêu đùa, ngẩng đầu liền nhìn đến hai người phụ nữ đứng tại đầu bậc thang, hiện tại sửng sốt đến nỗi muốn nhảy dựng. Đầu tiên là nhìn đến Ôn Ngọc, khi đó sắc mặt anh tối sầm lại, nhưng chỉ một cái chớp mắt liền khôi phục bình thường, đem ánh mắt rơi vào trên người Tô Thi Thi, cười quỷ dị chào một tiếng: "Thi Thi, nếu là sớm biết rằng nhà em có khách, anh hôm nay liền không tới quấy rầy rồi." Tô Thi Thi khóe miệng rụt rụt, dơ tay ôm lấy cánh tay Ôn Ngọc, như có như không nhìn Tần Phong: "Đều là người trong nhà, hà tất khách khí. Trái lại người ngồi bên cạnh anh, vị tiểu thư này là?" "Ngải Lợi." Tần Phong nói xong nhìn thoáng qua bạn gái chính mình, sau đó ánh mắt rất nhanh đảo qua Ôn Ngọc, từ từ phun ra bốn chữ: "Bạn gái của tôi." Tô Thi Thi chỉ cảm thấy cơ thể Ôn Ngọc bên cạnh cứng đờ, lòng của cô cũng giống như bị người ta hút hết khí lực vậy. Tuy không rõ ràng lắm Ngọc cùng Tần Phong hai người tới cùng đã xảy ra cái gì, nhưng cô cảm thấy được trong đó nhất định có chuyện gì. "Tần thiếu gia lại đổi bạn gái rồi hả?" Tô Thi Thi đang muốn phát tác, phía sau đột nhiên truyền đến một âm thanh ôn hoà. Tô Thi Thi âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Bùi Dịch nếu còn không tới, cô chỉ sợ khống chế không nổi tính tình của mình tại chỗ đem hai người này đuổi đi ra rồi. "Tần thiếu gia đổi bạn gái tốc độ vượt qua thay quần áo rồi." Bùi Dịch đi xuống, trong giọng nói ẩn ẩn hàm chứa tức giận. Vậy mà để cho vợ của anh mất hứng, tên tiểu tử này chán sống rồi! Tần Phong liếc anh một cái, trả lời lại một cách mỉa mai nói: "So ra vẫn kém hơn Bùi tổng trước kia..." Anh nói đến một nửa đột nhiên chú ý tới Bùi Dịch khí thế tỏa ra vô cùng đáng sợ lạnh lẽo, lập tức sửa lời nói: "Ha ha, cái kia, chẳng lẽ cứ để cho chúng tôi đứng như vậy, các người chiêu đãi khách như vậy sao?" Tô Thi Thi nheo lại mắt, lôi kéo Ôn Ngọc xuống lầu, ánh mắt lành lạnh lườm qua Tần Phong: "Đi, chúng ta thảo luận xem Bùi tiên sinh trước kia xảy ra chuyện gì?" "Ha ha... Miệng tôi đang khát, uống miếng trà đã." Tần Phong cười gượng, mặt có chút xanh. Cái gì gọi "họa là từ ở miệng mà ra"? Anh ta xong đời, nhất định sẽ bị Bùi Dịch giết không tha. Hai ngày nay chuyện kho hàng của công ty xây dựng Minh Đỉnh bị dọn sạch, đã trở thành trò cười ở Bắc Kinh, anh ta lúc ấy nhìn thấy tin này liên tục xuất hiện trên các phương tiện thông tin đại chúng, sợ đến nỗi mồ hôi lạnh đã đổ ra rồi. Bùi Dịch thật đúng là không biết sợ là gì! Cho nên đắc tội người nào cũng không có thể đắc tội cái tên âm hiểm gia hỏa này! "Trà có rất nhiều. Chúng ta ngồi xuống từ từ uống!" Tô Thi Thi đem ba chữ cuối cùng nói ra được đặc biệt trọng, ánh mắt lạnh lẽo, hận không thể tại trên người Tần Phong đâm cho mấy nhát dao. Cô quyết định ngồi xuống cùng anh ta nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt! "Bảo bối." Bùi Dịch gặp tình huống không đúng, lập tức đi lên ôm lấy eo Tô Thi Thi, mang theo cô liền đi ra ngoài, "Tôi không ngại tự mình giải thích với em." "Anh bỏ tay ra." Tô Thi Thi trợn mắt nhìn anh. Cô đi lần này, không phải là đem Ôn Ngọc ném ở trong hang sói sao? "Ngoan, để bọn họ tự giải quyết." Bùi Dịch không khỏi phân trần ôm lấy Tô Thi Thi đi nhanh hướng đến trong hoa viên đi. Nói đùa, người anh em này của anh mấy ngày nay rõ ràng cũng không vui vẻ gì, cả người không có chút sức sống, anh ta cũng không muốn để cho Tô Thi Thi bị vạ lây. Đương nhiên, anh trước kia ăn chơi trác tán thế nào, những chuyện này vẫn lại là đừng để cho Tô Thi Thi biết thì tốt hơn, bằng không lòng dạ hẹp hòi của phụ nữ nổi lên, đến lúc đó trăm miệng cũng không giải thích nổi. "Này! Là tôi gọi Ngọc đến, nếu lỡ cô ấy bị Tần Phong ức hiếp thì làm sao đây?" Tô Thi Thi không yên lòng nói. Bùi Dịch sắc mặt trầm trầm, ôm cô vào trong vườn hoa ngồi xuống một cái ghế đá, đen mặt nói: "Em cực kỳ rảnh rỗi phải không?" "Chuyện này không phải là vấn đề rảnh rỗi hay không rảnh rỗi, trước là tôi nói sai cái gì rồi mới làm hại bọn họ hiểu lầm..." "Em rảnh rỗi như vậy chúng ta cùng nhau thảo luận "chuyện đời người" đi." Bùi Dịch cơ thể từ từ áp đến gần, đáy mắt lóe sáng một đám quang. Thảo luận chuyện đời người... Tô Thi Thi bị chọc giận đến nở nụ cười, người đàn ông này sao mỗi thời khắc... Cô từ đầu không phải là đối thủ của Bùi Dịch, may mắn bên cạnh là một hàng rào hoa, cực kỳ kín đáo, bằng không thật sự xấu hổ chết được rồi. Nhưng hai người còn không có "thảo luận" một hồi, liền nghe trong hoa viên có động tĩnh truyền đến. Nghe tiếng bước chân, hẳn là có hai người. "Ngải Lợi, tôi có thể gọi cô như vậy không?" Trong hoa viên truyền đến một giọng nói yếu ớt. Tô Thi Thi lỗ tai lập tức thẳng đứng lên, nhìn thoáng qua Bùi Dịch. Đây là giọng nói của Ôn Ngọc "Đương nhiên có thể, Ôn tiểu thư giống như có chuyện muốn nói với tôi?" Vị mỹ nữ gợi cảm kia cười duyên, âm thanh nghe ra có chút điệu. Tô Thi Thi nhíu mi xuống, nếu người phụ nữ này dám ức hiếp Ôn Ngọc, cô nhất định lập tức lao ra. "Ngải Lợi, cái kia... Cô cùng Tần tổng, các người đang hẹn hò sao?" Âm thanh của Ôn Ngọc rất nhẹ. Cô nói chuyện trước giờ vẫn đều đã bộ dạng này, mang theo vẻ hiền dịu đáng yêu của người con gái Giang Nam. "Đúng vậy, anh ấy không phải mới vừa nói sao?" Ngải Lợi cười nói. "Cái kia..." Ôn Ngọc cắn môi, mày nhíu lại, bọ dáng rất khó mở lời nói: "Anh ta, anh ta thích đàn ông." "Cái gì?" Ngải Lợi cho rằng chính mình nghe lầm rồi. Trốn ở tường hoa phía sau Tô Thi Thi cũng ngây ngẩn cả người. Đây là cái tình huống gì? "Tôi là nói, Tần tổng khả năng thích Bùi tổng." Ôn Ngọc nói xong lại vội vàng giải thích nói, " Nhưng mà Bùi tổng chỉ thích Thi Thi, anh ta không thích Tần tổng." "Khụ khụ..." Tô Thi Thi vội vàng che miệng lại, sợ kinh động đến hai người bên ngoài kia. Ôn Ngọc, tôi thật sự cạn lời với cô rồi! Tô Thi Thi yên lặng nhớ tới lúc trước cô kí áo ngủ của bạn gái Bùi Dịch gửi cho Tần Phong khi đó chỉ là vui đùa... Cô đã không dám nhìn tới sắc mặt Bùi Dục, phỏng chừng người đàn ông này hiện tại mặt đã đen ý hệt đáy nồi rồi. Bùi Dịch mím môi, lành lạnh đưa mắt nhìn người phụ nữ đang ru rú tại trong lồng ngực mình cười trộm, mặt không chút thay đổi. Bên kia Ôn Ngọc thấy Ngải Lợi có vẻ không tin, hấp tấp giải thích nói: "Ý của tôi là, Tần tổng có khả năng nam nữ đều thích, nhưng mà như vậy đối với cô mà nói không công bằng, cô không cần bị anh ta lừa." "Gì?"Vốn dĩ muốn chờ xem Ôn Ngọc tới cùng muốn nói gì với mình, Ngải Lợi lập tức bị lời của cô làm cho u mê. Đây là cái tình huống gì? Người phụ nữ này ý nói là Tần Phong không bình thường thích cả nam lẫn nữ? "Cô nói là thật sự?" Ngải Lợi giống như nhìn thấy quái vật một dạng nhìn Ôn Ngọc, cô gái này là từ đâu chạy đến nói nhăng nói cuội vậy? "Tôi không có lầm." Ôn Ngọc vội vàng gật đầu, sợ cô ta không tin, lại nói thêm, "Chuyện này là bạn của tôi - Thi Thi cũng biết, cô không tin có thể hỏi cô ấy." Nơi xa, Tần Phong lo lắng tìm hai người phụ nữ, đi ra nghe đến đó, mặt trắng xanh liền tái rồi. Tô Thi Thi, tôi không để yên cho cô!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]