Edit: @huongcyndi
Buổi sáng sớm cuối tháng chín đã có chút se lạnh.
Cả người Tô Thi Thi mặc bộ trang phục tập yoga màu màu lam nhạt, đắm chìm trong ánh nắng ban mai, hơi ngẩng đầu lên, nhìn thân cây đàon viên khổng lồ trước mặt.
“Thi Thi à, cây này tượng trưng cho tình yêu của mẹ đó. Mặc dù nó rất tươi tốt, nhưng nó lại chẳng hề hạnh phúc.”
Nhớ lại lời năm đó mẹ cô từng nói với cô, trong lòng Tô Thi Thi có chút đau xót.
“Mẹ, bọn họ sẽ phải trả giá đắt cho sai lầm của mình.” Tô Thi Thi âm thầm nói trong lòng.
Lúc Đoàn Ngọc Tường lúc đi ra thì thấy Tô Thi Thi đang ngửa đầu đứng trong sân nhà cô.
Sắc mặt cô ta trầm xuống, đi tới rồi lạnh giọng nói với Tô Thi Thi: “Hôm nay tôi có chuyện, cô tự đi trước đi.”
Tô Thi Thi hoàn hồn, nhếch mắt liếc cô ta một cái.
Thấy cô ta mặc bộ đồ công sở, sự giảo hoạt chợt lóe lên trong mắt rồi biến mất, khóe miệng khẽ câu lên: “Sợ rồi sao? Vậy cô dựa vào cái gì mà tranh giành Bùi Dịch với tôi đây?”
“Cô...” Sắc mặt Đoàn Ngọc Tường trầm xuống, cắn răng nói: “Đi thì đi, sợ cô chắc?”
Tô Thi Thi nhìn cũng không nhìn cô ta lấy một cái, xoay người rời đi.
Đoàn Ngọc Tường đang chuẩn bị đáp trả lời khiêu khích của Tô Thi Thi, lại không ngờ cô cứ thế mà đi. Giống như một quyền đánh lên bông vải mềm mại vậy, cô ta cảm thấy thật khó chịu.
Tô Thi Thi híp mắt một cái, khóe miệng lộ ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-dung-nen-the/1486903/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.