Một ngày không thấy, như cách ba thu.
Lúc này mới khá lâu không thấy, giờ phút này Tô Thi Thi nhìn anh, giống như là thật lâu rồi chưa gặp lại.
Bốn phía hoàng hôn trầm trầm, anh đứng ở nơi đó, giống như là một vật sáng, chói mắt làm người ta không mở mắt ra được.
Tô Thi Thi cuống quít xoay đầu, chu mỏ, xoay người đi vào trong nhà.
Không nghĩ muốn quan tâm đến anh.
Bùi Dịch thấy thế, mâu sắc trầm xuống, lãnh nghiêm mặt đi vào bên trong.
Ở phía sau, Phương Thanh Hoa cùng Lưu Dĩnh Tuệ hai người không cam lòng bị bỏ lại cũng đi tới, nếu không sợ bị vệ sĩ đuổi đi ra, hai người phỏng chừng đã sớm đánh nhau rồi.
“Bùi... Chú trẻ?” Đoàn Ngọc Tường nhìn thấy Bùi Dịch, ánh mắt nhất thời sáng lên, nhưng mà nhìn đến mẹ mình đang ở phái sau đi vào, mặt liền trầm xuống.
“Mẹ, người làm sao cũng vào được rồi? Hiện tại là cái thời điểm gì, mẹ vậy mà còn dám làm càng sao?” Đoàn Ngọc Tường bước nhanh đi đến bên cạnh Phương Thanh Hoa, nhỏ giọng hỏi.
Phương Thanh Hoa phụng phịu, không vui nói: “Là Bùi Dịch để cho mẹ vào, con nghĩ rằng mẹ muốn sao?”
Chỗ này chẳng lẽ có gì quý giá? Nếu lỡ bị Đoàn Chấn Ba biết, còn không biết sẽ trách cứ bà ta như thế nào đây.
“Chú trẻ gọi mẹ vào đây làm cái gì? Mẹ, người chú ý môt chút, đừng để bị người ta lấy ra làm bia đỡ đạn.” Đoàn Ngọc Tường nói xong đưa mắt nhìn Tô Thi Thi ởbên cạnh, ý tứ không cần nói cũng biết.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-dung-nen-the/1486874/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.