Cái gì kêu trộm gà không được còn mất nắm gạo?
Tô Thi Thi là nhìn thấu rồi.
Cô thề sau này giẫm đạp người khác nhất định sử dụng dụng cụ, tuyệt đối không thể vật lộn!
Đau chết cô rồi!
Tô Thi Thi quệt nước mắtnước mũi ngồi ở trên ghế sofa, chân đặt trên đùi, không biết là vì tức giận mà khóc, hay vẫn lại là vì đau mà khóc.
Vừa rồi cái cái tên đàn ông thối kia nhìn thấy cô bị thương, chỉ là trừng hai mắt nhìn cô, vậy mà liền như vậy đi trên lầu!
“Con đó nha, tính khí cứ như vậy, y như trẻ con.” Phương Ngọc Hoa giúp cô xoa ngón chân.
Tô Thi Thi chu mỏ, đi đến bên cạnh bàn ăn chọn một chỗ ngồi xuống. Tiểu Ưu đã cầm bữa sáng của cô đi đến.
Phương Ngọc Hoa nhìn hai mắt của cô sưng lên hỏi: “Cãi nhau rồi hả?”
Tô Thi Thi mím môi, cúi đầu không nói lời nào.
“Nó bắt nạt con rồi hả?” Phương Ngọc Hoa có chút đau lòng nhìn cháu gái.
Nha đầu này mi mắt đều là sưng, hôm qua khẳng định khóc cả đêm.
“Không có.” Tô Thi Thi vừa ăn vừa nói, “Hình như là con bắt nạt anh ấy rồi.”
Phương Ngọc Hoa cầm đũa động tác ngừng một trận, trong lòng có chút buồn cười.
Cũng phải, đứa cháu gái này của bà tính tìnhkhông bao giờ chịu thiệt thòi, thật đúng là không biết là ai ức hiếp ai.
“Chuyện rời khỏi đây con từ từ suy xét, không nóng vội. Hãy nghe theo trái tim con mách bảo.” Phương Ngọc Hoa có điều ngụ ý nói.
Tô Thi Thi thân thể cứng đờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-dung-nen-the/1486830/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.