Edit: Di Du Du
Beta: Gấu
"Hít - - em chán sống rồi." trên mặt đất truyền đến tiếng gầm nhẹ đầỵ phẫn nộ của Bùi Dịch.
Tô Thi Thi hoảng sợ từ trên giường bật dậy, khẽ động miệng vết thương, vì đau nên cô nhe răng trợn mắt.
Trong phòng kéo màn che, cực kỳ mờ ám, cô trừng mắt nhìn nửa ngày, nhỏ giọng lên tiếng: "Bùi Dịch?"
Không ai nói chuyện.
Tô Thi Thi nuốt nuốt nước miếng. Cô vừa rồi có phải hay không đá trúng chỗ nào của anh rồi? Nghe âm thanh của anh hình như rất thống khổ.
"Anh không sao chứ?" Tô Thi Thi thật cẩn thận hỏi han.
Bùi Dịch vẫn như cũ không có lên tiếng.
Tô Thi Thi nhất thời có chút bối rối, trong phòng bốn phía đều tối đen, cô từ đầu đã không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Cố gắng di chuyển thân thể, muốn mò mẫm tìm đèn trên đầu tủ cạnh giường.
Đúng là vừa rồi gập lại vọt lên, cô không biết chính mình đã đến kế bên cạnh giường, tay không đỡ được, thân thể liền hướng bên cạnh ngã xuống.
"Ưm..."
"Đáng chết!"
Tiếng kêu rên cùng với âm thanh nguyền rủa của anh.
"Thực xin lỗi, thực xin lỗi..." Tô Thi Thi lờ mờ, cô vậy mà bất cẩn bổ nhào trên người Bùi Dịch.
Cô luống cuống tay chân muốn rời khỏi, trong lúc vô tình lại khẽ động miệng vết thương phía sau, thống khổ kêu "A" một tiếng, rịn ra cả mồ hôi lạnh.
Cô vốn muốn đẩy thân thể cứng đờ của Bùi Dịch ra, ở trong một mảnh tối đen anh lạnh giọng nói: "Không được động đậy."
"Anh không sao chứ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-dung-nen-the/1486767/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.