Tề Xuyên ôm cô đặt lên sô pha mềm mại, rồi cầm dép đi trong nhà đặt cạnh chân cô, giọng điệu bình tĩnh nhẹ nhàng: "Anh đi chuẩn bị nước tắm cho em." Anh định đứng dậy rời đi nhưng Chu Mông Mông cứ nắm tay anh không buông.
"Tiểu Mông." Anh cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ bé trắng trẻo đang nắm tay mình, đôi mắt thâm trầm hiện lên tia mệt mỏi.
Chu Mông Mông biết, cho dù lúc này anh cái gì cũng chưa nói, cái gì cũng không thể hiện nhưng trong lòng nhất định là không vừa lòng. Từ khi bắt đầu theo đuổi anh Chu Mông Mông đã biết Tề Xuyên không phải là người thích biểu lộ tâm tư, ngay cả lúc anh tức giận vẫn thế.
Bởi vì điều này nên cô luôn luôn không rõ anh rốt cuộc nghĩ gì, muốn gì, một bên đoán mò một bên cân nhắc, tuy nhiên kết quả cái gì cũng không nắm chắc được. Thậm chí hôm đó làm giấy chứng nhận kết hôn cô còn dương dương tự đắc nghĩ mình là người đặc biệt, thì ra chẳng qua chỉ là Tề Xuyên nhất thời hứng khởi muốn vui đùa cùng cô.
Nay hai người đã chính thức ở cùng một chỗ nhưng Chu Mông Mông lại bắt đầu sợ hãi cùng lo lắng. Không phải vì Tề Xuyên không tốt, ngược lại vì anh quá hoàn hảo khiến cho cô càng ngày càng không thể an tâm.
"Thật ra hôm nay anh Nghiêm Đông mời em ăn cơm là vì hỏi chuyện của anh. Em xin lỗi, em cái gì cũng chưa nói với anh ấy, em sợ nếu nói ra sẽ khiến cho anh gặp rắc rối." Chu Mông Mông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-a-anh-khong-biet-yeu/44512/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.