Chiến hạm ban đêm yên lặng rất áp lực, xa xa, tiếng sóng biển lạnh như băngxô vỡ đá ngầm, mơ mơ hồ hồ giống như khúc hát ru nào đó.
Tôibuồn ngủ, bên tai là tiếng cánh quạt của tàu bay khởi động, hai tay tựđộng bắt lấy áo của tên bên cạnh, nhẹ nhàng nói thầm “Ngoan, ngủ.”
Nếu giám khảo người ta bởi vì đề thi mới dùng tàu bay bỏ chúng tôi lại đểchạy đi thì thí sinh chỉ có thể dựa vào năng lực của chính mình để quacửa thi này. Nếu khiến thằng nhóc có chứng mất ngủ nghiêm trọng này đira ngoài phá hỏng tàu bay chỉ vì muốn đùa dai, thì cuộc thi cuối cùngnhất định sẽ lộn xộn không thể bình ổn.
Chúng ta tới để thi,không phải đến phá phách, nên tận lực không làm ảnh hưởng đến tiến trình của cuộc thi, không nên nhúng tay, phải níu cái tên chết tiệt lại.
Ánh trăng xuyên qua cửa sổ hình tròn bên mạn tàu chiếu lên tấm ván gỗ ởkhoang thuyền, trong không khí có mùi nước biển nhè nhẹ. Tôi mông lungcảm thấy hắn đè ép cái tùy tính ở trong bóng đêm, một bàn tay ấm áp xoaxoa mái tóc của tôi, tự nhiên quấn lọn tóc dài quanh ngón tay.
Cũng giống như bất cứ buổi đêm nào, trong yên tĩnh bình thản chỉ còn lại tiếng tim đập bên tai.
Đêm thứ nhất trên đảo chiến hạm nhất định khiến cho rất nhiều thí sinh mấtngủ, khi tàu bay vừa cất cánh, phần lớn những người ngủ kém đều chạy lên boong tàu, kinh ngạc nhìn theo vợ chồng chủ khách sạn hòa ái rời đi.Sau đó bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068232/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.