“Mặt trời và mặt trăng?” Tôi nhẹ giọng lặp lại, bình kẹo thủy tinh trong tay ngẫu nhiên chếch về phía ngoài của sổ xe, nghiêng dưới ánh mặt trờiphát ra ánh sáng nhiều màu, là vỏ kẹo các màu chiết xạ ra, sáng lạn hơncả ánh mặt trời.
“Đúng vậy, toàn bộ ánh sáng củaánh trăng đến từ chính mặt trời, ánh trăng ngã xuống cũng không làm mặt trời tổn thấtmột phần nào, hai loại năng lực Niệm ràng buộc sinh mệnh và ràng buộcsinh khí này khác nhau, mạng của ánh trăng hoàn toàn được quyết định bởi phía cung cấp.” quầng thâm nhàn nhạt dưới mi mắt hắn chưa hoàn toànbiến mất, khí chất tươi mát đặc hữu của thiếu niên luôn luôn mang cảmgiác lành lạnh, đặc biệt khi hắn cười giả, bạn sẽ cảm thấy đằng sau tươi cười kia, cái lạnh càng thâm.
May mà đã đầu hạ, không sợ lạnh.Tôi cúi đầu vừa cố gắng cởi dây buộc ở cổ túi chứa bình kẹo vừamay mắn“Nói cách khác, nếu Lance chết thì tôi cũng sẽ chết, ‘mặt trời và mặttrăng’ có lẽ chính là có ý này, dù sao toàn bộ nguồn sáng của mặt trăngđến từ mặt trời, nghe vậy, thì hẳn là năng lực Niệm này khiến cho sinhkhí vào trạng thái có tính liên tục, nguồn làởtrong người cậu. Đươngnhiên theo như lời giải thích của cậu, nếu tôi mà chết thì cũng sẽ không liên lụy đến cậu, đúng là may mắn.”
Nếu tôi chết mà hắn cũng phải cùng chết theo tôi, vậy thìđó tuyệt đối là bi kịch lớn nhất thế kỷ này.
“À, cô không biết là điều kiện này rất không công bằng sao?” Hắn hơinghiêng người, vẻ mặt thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068155/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.