“Nơi này hoa không nở được.” trong con ngươi lạnh lẽo là một mảnh đạm mạc, giống như là tôiđang làm một chuyện rất ngây thơ nhưng hắn lại vui vẻ dung túng.
“Vậy sao? Không nở được thì thật đáng tiếc, nhưng vẫn nên thử xem sao, hiệphội Green đào tạo ra được một loại mầm hoa tên là Tử có sức sống rấtmạnh, cho dù không có nước, cho dù trời luôn đầy mây, cho dù chỉ có mộttầng bụi đất rất mỏng cũng có thể sinh tồn, hơn nữa biết cố gắng chờ đợi thời cơ thích hợp nhất để nở hoa, loại hoa này quả thực rất giỏi.” Tôikéo khẩu trang xuống, vươn tay lấy tiếp một nhúm hoa Tử có lông nhỏtrong bao, đưa đến bên miệng nhẹ nhàng thổi một hơi, chúng nó liền bayđi rất xa. Mùi hương của hoa Tử rất được, trên năm cánh hoa có những sáu loại nhan sắc, trông cực kỳ tiên diễm, nếu nó có thể nở ở nơi này,không biết khi lớn lên sẽ trông như thế nào?
“Bùn đất củaMeteorcity không có chất dinh dưỡng để các thực vật bình thường sinhtrưởng, các loại ô nhiễm khiến cho nơi này biến thành một vùng đất trànngập kịch độc, cho dù mầm hoa của hiệp hội Green có thể sinh trưởng ởnơi này, thì cuối cùng chắc chắn sẽ biến thành loại biến dị. Đất cằn cỗi và hoàn cảnh khắc nghiệt sẽ không cho phép bất kì thực vật nào thảnhthơi nở hoa, hơn nữa đống hoa linh tinh này lại không thể làm đồ ăn.”Hắn trực tiếp ngồi xổm xuống, thái độ tùy ý mỉm cười nhìn phía đườngchân trời, u ám lạnh lùng in hằn trong đồng tử mắt đen thuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068092/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.