Dù thế nào, buổi sáng có ánh mặt trời là một ngày tốt đẹp bắt đầu, mất hai mươi phút rấtnhanh thu phục bữa sáng, sau đó ở trước bàn ăn một tay lấy một cái bánhmì dài, kiễng mũi chân cho hắn một cái hôn vào má, cười nhìn vẻ mặt thờ ơ không chút để ý của hắn nói: “Đừng lo lắng, tôi không sao.”
Hắn mắt than nhìn tôi, giọng điệu có chút vô tình nói “Sao cô lại không nghe lời như vậy? Làm tôi muốn thiêu đống tư liệu kia.”
Tôi đi đến cửa đi dép, sau khi nghe thấy thế liền quay đầu nhìn hắn mặc áosơmi trắng chân trần nói: “Chẳng phải là cậu đã nói khi đã biết rõ đạigiới phải trả rất nghiêm trọng lại không đáng nhưng vẫn tiếp tục kiêntrì là một điều rất ngu xuẩn sao? Nếu cậu muốn thiêu hủy bản tư liệu này thì cậu không nên nói ra mà cứ lặng lẽ làm, cho dù cậu vẫn đốt được,nhưng vẫn còn bản gốc và máy tính chứa tư liệu sao chép, nhiều cửa ảikhó khăn phiền toái như vậy mà cậu vẫn thu phục được thì kết quả duynhất cậu nhận được sẽ là tôi thất nghiệp, trả giá và thứ đổi được hoàntoàn không cùng một tỉ lệ đấy.”
“Hừ.” Hắn nở nụ cười “Một nửacâu đố khác đã được giao về trong tay phố Bối Bối, rạng sáng ngày hômqua, người chở đi phê ám văn vật kia là bộ đội đặc viện của Esme, nhìnthủ pháp chuyên nghiệp của bọn họ mà suy xét, hẳn là có nhân sĩ chuyênnghiệp đi theo, nói cách khác, có khả năng rất lớn ngoài Mizuno với côra còn có một nhà phiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068081/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.